Võ Khang Dụ tiếp nhận thông tin xong thì hiểu được tại sao vừa rồi mình bị đau quằn quại như vậy. Hắn tiếp nhận ký ức từ chủ nhân cũ của thân thể này. Có thể hiểu là hắn bỗng dưng thành người trải qua hai kiếp. Hồn hắn từ thế giới cũ xuyên qua, nhập vào thân người đang ngắc ngoải sắp chết.
Trên nguyên tắc, cơ thể cùng linh hồn nguyên bản luôn có độ phù hợp cao nhất cho nên khi sinh ra mới thành nhất thể. Cho dù xuyên tới một cơ thể khác độ phù hợp thì cũng không thể so bằng chính bản. Linh hồn mới nhét vào thì không “dính” với cơ thể bằng cái cũ, còn linh hồn cũ thì đang trong tình trạng ngắc ngoải sắp thăng thiên.
Võ Khang Dụ lúc đó đã gần từ bỏ trước cái chết thì cảm nhận được linh hồn xa lạ muốn nhập thể. Để nắm lấy cơ hội sống sót, Võ Khang Dụ đã thầm chấp thuận điều này. Cho nên việc linh hồn xuyên vào mới thuận lợi như vậy mà không bị kháng cự. Đó là chưa kể việc linh hồn mới chỉ là của người bình thường.
Hơn nữa, một cơ thể bình thường bỗng dưng bị nhét thêm vào một linh hồn xa lạ. Nếu tiếp tục chen chúc như vậy, kết cục sẽ là thoát xác làm cả hai cùng chết. Trường hợp hiện tại đang giằng co giữa việc linh hồn mới không đủ “dính" muốn bay đi cùng linh hồn cũ không chịu nổi muốn chết đang bị dồn ép trong một cái vật chứa chật hẹp không đủ vị trí cho cả hai. Hệ thống hợp nhất hai linh hồn lại. Đây là điều chưa từng thấy ở tu tiên giới. Làm được điều này có nghĩa là hệ thống không phải là loại tầm thường.
Linh hồn sau khi được kết hợp làm một khiến cho thân thể hoàn toàn chấp thuận. Một là có độ phù hợp của linh hồn cũ. Hai là có linh hồn mới chống đỡ, tránh việc linh hồn sụp đổ khi gần sát với cái chết. Hệ thống cũng thuận tay loại bỏ chất độc trong cơ thể.
Bây giờ Võ Khang Dụ đã trở lại hoàn toàn khỏe mạnh và lợi hại hơn xưa. Với kí ức hai kiếp, có thể hiểu Võ Khang Dụ là bản cập nhật version 2. Hắn có chút vui vẻ vì mình không chết, giờ còn làm dân xuyên không có hệ thống. Hơn nữa bàn tay vàng này có vẻ rất lợi hại nha.
Nhưng bây giờ chuyện quan trọng nhất là… Võ Khang Dụ nhanh chóng ngồi dậy rồi chạy đến trước cái gương. Nhận được sự ảnh hưởng từ ký ức cùng linh hồn hai kiếp, tính cách Võ Khang Dụ cũng thay đổi. Lúc trước hắn là tên phế vật chỉ biết đến việc khổ công tu luyện đêm ngày không để ý đến ngoại vật. Nhưng bây giờ thì…
- Oa, thật đẹp trai nha! Hí hí.
Võ Khang Dụ mê mẩn sờ sờ gương mặt mình. Ở thế giới cũ, dung mạo của hắn chỉ là bình thường, nếu không muốn nói là hơi xấu. Chiều cao cũng chỉ là nhỉnh hơn mức trung bình một chút. Nhưng bây giờ thì sao, nhìn nhìn gương mặt soái khí cùng thân hình cao lớn vĩ ngạn kia đi. Vai rộng eo thon quả là giá móc quần áo trời sinh. Hắn cảm thấy tầm nhìn từ trên cao thế này rất là tuyệt vời.
Võ Khang Dụ chưa từng cảm thấy dung mạo cùng cơ thể cao lớn có gì đặc biệt vì hắn từ khi sinh ra đã như vậy. Nhưng chịu ảnh hưởng của linh hồn xuyên qua, vẻ bên ngoài cũng rất quan trọng. Vì sao nha? Vì soái là chuyện cả đời chứ sao!
Võ Khang Dụ đặc biệt thích gương mặt này. Nếu là đẹp trai kiểu nương pháo thì hắn sẽ không hưng phấn như vậy đâu. Gương mặt anh tuấn soái khí nam tính bạo lều. Ha ha ha. Nhất là cặp mày kiếm sắc bén thanh lãnh. Nếu nhíu lại sẽ có vẽ dữ tợn, sát khí bắn tứ phía. A ha ha, này mới là nam nhân chứ. Sống mũi cao cùng đôi môi đỏ kia quả thật là thêm phần đập chai. Tỉ lệ gương mặt cũng là vô cùng hoàn mỹ. Võ Khang Dụ cũng yêu quá đỗi cặp mắt kia. Kiếp trước là màu đen, còn bây giờ lại là màu xám bạc. Nhìn đầy vẻ xa cách, thanh lãnh còn thêm phần cao quý. Ô de, hắn cảm thấy mình xuyên qua đúng cách rồi.