Trong khi Ma Khí trải rộng toàn thân Giản Đan thì Hỗn Độn Linh Khí tràn ngập trong kinh mạch cũng không chịu yếu thế vẫn bảo vệ tốt Đan Điền của Giản Đan.
Ngũ Sắc Linh Căn bắt đầu liên tiếp lẫn nhau hình thành một vòng tròn khép kín, ngũ sắc ánh sáng vận chuyển dựa theo phương thức tương sinh tương khắc.
Trung tâm vòng tròn khép kín là Kim Đan của Giản Đan, hiện giờ Kim Đan vẫn chưa vỡ vụn mà chỉ bị Ma Khí xâm nhiễm biến thành Hắc Ma Đan.
Giản Đan biết hiện tại cơ thể của nàng đang như một trái bom hết sức căng thẳng, không dễ để có thể phá vỡ sự cân bằng hiện tại để tìm ra điểm cân bằng, nếu không thì nàng không dám tưởng tượng hậu quả, thần thức lại nội coi thân thể, “A? Sao mà thế được.”
Giản Đan phát hiện ra một điểm hết sức kỳ lạ, Ma Khí tràn ngập trong kinh mạch lại đang dựa theo một quy luật nào đó tự động vận chuyển, con đường đi của nó sao lại trông giống với khi Giản Đan tu luyện “Băng Cơ Ngọc Cốt Ma Thể Quyết” thế nhỉ.
Lúc này Giản Đan đã ý thức được “Băng Cơ Ngọc Cốt Ma Thể Quyết” không chỉ là một bộ công pháp luyện thể thuần túy, có lẽ phải phối hợp với Ma Khí mới là cách tu luyện chính xác.
Hiện tại không phải lúc để do dự, Giản Đan cắn răng chậm rãi thúc giục Ma Khí trong cơ thể dựa theo nội dung công pháp phần Luyện Bì để bắt đầu vận chuyển.
Ma Khí dường như trở nên thuận theo ý nàng lưu động một cách thong thả theo mạch lạc, giống như chúng nó đã tìm được chỗ đột phá nên bắt đầu toàn tâm toàn ý rèn luyện làn da của Giản Đan, khi Ma Khí trong cơ thể nàng vận chuyển thì bắt đầu kéo theo Ma Khí đang bao phủ quanh thân Giản Đan phối hợp với chúng nó di chuyển qua lại mài giũa làn da.
Sau khi công pháp vận hành đủ một chu thiên thì tiến vào Đan Điền, lúc này Hỗn Độn Linh Khí hình thành lớp màng bảo vệ bên ngoài chịu tán thành tia Ma Khí đã trải qua sự luyện hóa của thân thể Giản Đan này, chúng nó không còn là ngoại địch nữa nên mới được mở một lỗ nhỏ để chúng nó có thể tiến vào Đan Điền, Ma Khí sau khi tiến vào Đan Điền không sinh sự mà từ từ chìm vào đáy Đan Điền rồi trở nên im lặng.
Giờ Giản Đan mới có thể chính thức thở phào nhẹ nhõm, biện pháp này được, ít nhất chúng nó sẽ không công kích lẫn nhau, cứ tiếp tục làm như vậy thôi!
Cứ như vậy Giản Đan tốn thời gian một tháng mới có thể luyện hóa hết Ma Khí trong cơ thể đồng thời cũng hoàn toàn hoàn thành công pháp “Băng Cơ Ngọc Cốt Ma Thể Quyết” phần Luyện Bì.
Phần ngoài cơ thể nàng lại bị một tầng tạp chất màu xám bao bọc còn Đan Điền của Giản Đan thì đang trong trạng thái kỳ lạ.
Ma Khí với Linh Khí phân chia ranh giới rõ ràng, trung tâm của Hỗn Độn Linh Khí là một viên Ma Đan đang thong thả vận chuyển, còn trung tâm Ma Khí lại là một đoàn Hỗn Độn Linh Khí hư thư thật thật, hai bên kết hợp lại hình thành một bức Âm Dương Bát Quái Thái Cực Đồ thong thả vận chuyện phía trên Ngũ Sắc Linh Căn, chiếm cứ toàn bộ Đan Điền.
Giản Đan tỉnh lại từ trạng thái nhập định, lưu quang chuyển động qua hai mắt trong chớp nhoáng, đôi mắt to tròn sáng sủa của nàng càng thêm sâu thẳm lộng lẫy, Giản Đan rung nhẹ cơ thể để tạp chất bên ngoài cơ thể rơi xuống.
Giản Đan phát hiện làn da của mình càng thêm oánh nhuận giống như loại Sứ tốt nhất vậy, thông qua hai lần Linh Khí với Ma Khí rèn luyện thì da thịt thân thể thậm chí đã đạt đến lực phòng ngự cấp bậc Pháp Bảo khiến Giản Đan vô cùng vui vẻ.
Nguy cơ đã được hóa giải, Giản Đan thu hồi phòng ngự trận bàn bắt đầu quan sát xung quanh, đây là trạm đầu tiên khi nàng với Đỗ Yên Nhiên đến Tu Chân Giới ở kiếp trước, cũng là nơi bọn họ thu hoạch được xô vàng đầu tiên, lúc ấy bọn họ không có gặp Nguyên Anh nữ Ma Tu Mị Cơ.
Giản Đan tinh tế cân nhắc mới hiểu được lý do, kiếp trước hai người đều đến Nguyên Anh mới phát hiện Thượng Cổ Truyền Tống Trận ở khu vực trung tâm Sa Mạc, với tâm lý thử xem thử một lần mới sử dụng hết tất cả số linh thạch tích lũy được cả trăm năm ở Hạ Giới, nhờ đó mới có thể vượt giới truyền tống đến đây.
Trong quá trình truyền tống không có gì nguy hiểm, thậm chí khi đến điểm cuối của Truyền Tống Trận là Động Phủ này thì cũng không gặp phiền toái gì.
Nhưng lần này Giản Đan một mình tới đây hơn nữa tu vi còn chưa tới Nguyên Anh, thậm chí khó khăn lắm mới kết thành Kim Đan.
Điều quan trọng nhất đó là Giản Đan đến đây sớm hơn kiếp trước gần một trăm năm, như vậy có thể giải thích vì sao Ma Anh của Mị Cơ còn chưa tiêu tán hoàn toàn, chỉ có thể nói thế sự khó liệu, không biết nên nói kiếp trước may mắn hay là kiếp này xui xẻo nữa.
Giản Đan nhẹ nhàng lắc đầu, nhìn xung quanh Động Phủ, một góc Động Phủ là trận đài Giản Đan dùng để truyền tống đến chỗ này, trận văn trên trận đài có vết rạn rõ ràng chứng tỏ trận pháp này đã hoàn thành sứ mệnh của nó, phỏng chừng nó không còn khả năng để thừa nhận thêm lần truyền tống nào nữa.
Giản Đan phát một đạo pháp quyết theo bản năng, mục tiêu là Truyền Tống Trận, nàng chuẩn bị phá hủy nó.
Một đoàn màu đen Ma Khí toát ra từ đầu ngón tay trái của Giản Đan sau đó trận đài vỡ thành bột phấn trong nháy mắt khiến Giản Đan giật mình, Ma Khí này bá đạo quá.
Giản Đan lắc lắc đầu nhìn bàn tay trái oánh nhuận mảnh khảnh của mình, mau giải quyết tình hình trước mắt đi đã rồi mới có thời gian suy nghĩ chuyện khác.
Bên cạnh trận đài bị dập nát có một bộ xương trắng ngồi ngay ngắn dựa vào tường.
Bên ngoài Bạch Cốt tròng một bộ Pháp Y màu đen thêu ám văn đóa đóa Mạn Châu Sa Hoa màu đỏ, bộ Pháp Y này không biết đã ở trong Động Phủ này đã bao lâu nhưng vẫn không dính bụi trần, vừa nhìn là biết nó không phải là một bộ Pháp Y bình thường.
Ngón tay đã hóa thành Bạch Cốt có đeo một chiếc Nhẫn màu đen, là một chiếc Nhẫn trữ vật cao cấp.
Giản Đan bước đến trước mặt Bạch Cốt lạy một lạy với thi cốt của Mị Cơ,
“Tiền Bối, hôm nay ta vào Động Phủ của ngài là bất hạnh cũng là cơ duyên của ta, chúng ta tuy không có thù hận nhưng ngài muốn đoạt xá ta nên ta không thể không phản kháng, làm Tu Sĩ phải tranh mệnh với Trời, nếu có cho dù chỉ một đường sinh cơ thì ta cũng sẽ cố gắng đến phút cuối cùng, vì vậy đồ vật của ngài sẽ là cơ duyên của ta, ta sẽ lợi dụng chúng nó thích đáng.”
Giản Đan lạy xong thì bước tới trước lấy chiếc Nhẫn từ trong tay Bạch Cốt, thu lại bộ Pháp Y màu đen, lúc này bộ Bạch Cốt đang khoanh chân ngồi cũng biến thành bột phấn trắng ngay khi Giản Đan lấy mất bộ Pháp Y.