Không Gian Tu Tiên: Bé Gái Mồ Côi Trọng Sinh Nghịch Tập

Chương 48: Như thế nào là Đạo như thế nào là Ma

Giản Đan thấy rõ ràng Ma Anh của Mị Cơ vốn đã ở trạng thái sắp dật tán, chỉ còn bảo lưu được thân thể từ phần cổ trở lên còn những bộ phận khác đã trở nên mơ hồ.

Bấy giờ nàng mới hiểu vì sao cùng truyền tống tại một địa điểm đến Tu Chân Giới mà kiếp trước nàng không gặp mà kiếp này lại gặp.

Bởi vì chờ một trăm năm nữa thì Ma Anh này không thể đoạt xá trọng sinh mà đã tiêu tán, cho nên kiếp trước nàng với Đỗ Yên Nhiên mới có thể dễ dàng nhặt được tiện nghi ở đây.

Hiện tại Giản Đan càng đánh càng hăng, nàng biết giờ khắc này chỉ có ngươi chết ta sống, cho dù đây chỉ là một Ma Anh sắp tiêu tán thì nàng cũng không dám lơi lỏng nếu không bản thân chỉ có đường chết.

Hai đoàn ánh sáng càng truy đuổi càng gần, hai bên dây dưa với nhau trong thức hải, ngươi cắn ta một ngụm ta liền cắn lại một ngụm, ai cũng không chịu dừng lại.

“Không ngờ Mị Cơ ta tung hoành Tu Chân Giới nhiều năm mà hôm nay lại phải tranh đoạt một khối thân thể với một cái tiểu oa nhi, hừ!”

Giản Đan muốn chửi ầm lên, thân thể trong miệng ngươi là thân thể của ta, ta tuyệt đối sẽ không để ngươi chiếm được.

“Chết rồi!”

Hắc đoàn đã thu nhỏ lại trong thức hải của Giản Đan kia đột nhiên bộc phát ra một luồng Ma Khí màu đen hướng về phía sâu của thức hải.

Nguyên thần của Giản Đan bị lan đến, bị chấn văng ra ngoài rìa thức hải, còn hắc sắc Ma Khí thì bắt đầu chậm rãi xâm nhiễm thần thức của nàng.

Ngay lúc hắc sắc Ma Khí đã nhuộm một nửa thần hải của Giản Đan thì đóa hoa Bạch Ngọc Lan vẫn luôn xoay tròn trong thức hải của Giản Đan đột nhiên tản ra bạch quang oánh oánh ngăn cản hắc sắc Ma Khí xâm lấn, nhưng nó lại không đuổi Ma Khí ra khỏi thức hải của nàng.

Ma Khí dường như đã chịu kinh hách, một bộ phận Ma Khí từ thức hải theo chủ mạch tiến vào cơ thể, bắt đầu xông thẳng một đường về phía Đan Điền.

Những nơi Ma Khí đi qua kinh mạch bị quá vỡ đồng thời nó cũng tiến hành cải tạo thân thể.

Từ bên ngoài có thể nhìn thấy một nửa người bên trái của Giản Đan bị Hắc Sắc Ma Khí vây quanh, nửa người còn lại được Ngũ Sắc Linh Khí bảo vệ.

Hai bên không ai chịu nhường ai, lấy cơ thể của Giản Đan làm chiến trường bắt đầu cuộc chiến tranh đoạt.

Từ lúc hai bên bắt đầu giằng co thì tu vi của Giản Đan cứ ngã xuống liên tục có thể nhìn thấy trực tiếp bằng mắt thường.

Từ Kim Đan ngã về Trúc Cơ Đại Viên Mãn, lại đến Trúc Cơ Hậu kỳ, Trúc Cơ Trung Kỳ, Trúc Cơ Sơ Kỳ nhưng vẫn chưa dừng lại nó còn có dấu hiệu ngã về Luyện Khí Kỳ.

Lúc này quang đoàn như bị ngất đi trong thức hải dường như cảm nhận được nguy cơ nên từ từ tỉnh lại.

Giản Đan dùng thần thức nội quét thân thể của mình, khi nhìn thấy cơ thể nàng một Núi đang chứa hai con Hổ thì nàng chỉ muốn chửi thề.

Tên Ma Tu này đúng là tàn nhẫn, dám từ bỏ cả Nguyên Anh, nàng ta muốn thông qua việc tự bạo để phá hỏng nguyên thần của nàng, sau đó lại thông qua Ma Khí từ từ cắn nuốt thân thể nàng, cuối cùng hoàn thành mục đích thần thức với thân thể hợp nhất.

Đáng tiếc nàng ta đã xem thường hộ thể Tiên Khí của Giản Đan, nó đã giúp nguyên thần của Giản Đan thức tỉnh sớm hơn dự tính.

Lúc này không phải là lúc suy xét kỹ, Giản Đan cho thần thức trở về cơ thể, nhìn tu vi của mình đã ngã về đến Trúc Cơ Sơ Kỳ ngay lập tức ngồi xếp bằng trong Sơn Động, tùy tay lấy Thiên Viên Địa Phương Cố Thủ Trận trong Không Gian ra kích hoạt sau đó đánh vào mặt đất dưới chỗ nàng đang ngồi.

Sau đó dùng hết toàn lực vận chuyển Thiên Địa Hỗn Độn công pháp, lúc này Giản Đan lại tăng thêm sự hiểu biết về bộ công pháp này.

Hỗn độn linh căn trong cơ thể vận chuyển theo công pháp làm Ngũ Sắc Linh khí chậm rãi ngưng tụ thành một sợi dây thừng, chúng nó dung hợp với nhau rồi theo thời gian từ từ thay đổi thành màu xám.

Vầng sáng Ngũ Sắc ở nửa người bên phải của Giản Đan cũng từ từ chuyển hóa thành màu xám, bắt đầu chống lại Hắc Sắc Ma Khí.

Nhưng vì Giản Đan mới vừa ngã cảnh giới hơn nữa Ma Khí lại bá đạo nên hai bên còn chưa phá vỡ được thế cân bằng.

Cứ mãi thế này không được, Giản Đan vội đến toát mồ hôi, cứ tiếp tục như thế này thì chỉ có nước tan hết tu vi thì mới có thể phá giải được nguy cơ này.

Nhưng thần thức của Mị Cơ kia không biết đã trốn đi đâu, nếu nàng tan hết tu vi đi thì đúng ý nàng ta quá, như thế sẽ càng tiện cho nàng ta đoạt xá.

Đang lúc Giản Đan rối bời không biết phải làm sao thì đóa Hoa Bạch Ngọc Lan trong thức hải của nàng như có ý thức, đột nhiên phụt ra bạch quang lóa mắt che kín toàn bộ thức hải của Giản Đan, nàng nghe thấy một tiếng kinh hô: “Không!”

Nhưng đã chậm mất rồi, một sợi thần thức màu đen bị Hoa Bạch Ngọc Lan hút vào trong Nhụy Hoa, chỉ mất vài giây nó đã bị tinh lọc hóa thành chất dinh dưỡng cho thức hải.

Hắc Sắc Ma Khí còn đang đấu đá lung tung trong cơ thể của Giản Đan đột nhiên ngừng lại không hề công kích nữa mà tản ra tứ phía trong kinh mạch như muốn chiếm thêm địa bàn.

Giản Đan biết hiện tại mới là thời khắc mấu chốt nhất, Mị Cơ vì đoạt xá nên sẽ không phá hư thân thể của mình.

Nàng ta không thể cướp lấy một cơ thể tàn phá hay bị thương căn cơ được, cho nên chỉ công kích chủ yếu vào thần thức của Giản Đan.

Nhưng hiện tại thần thức của Mị Cơ đã tiêu tán, Ma Khí không còn ai khống chế tự nhiên sẽ phân tán ra khắp nơi, công thành đoạt đất theo bản năng, ý đồ thông qua phương thức này để chiếm cứ thân thể của Giản Đan.

Giản Đan muốn khóc thật sự, lúc này nàng chỉ có thể vứt bỏ hết tất cả tạp niệm, chậm rãi dùng Hỗn Độn Linh Khí do mình tu luyện ra để chống chọi lại với Ma Khí, hy vọng có thể đuổi đám Ma Khí này ra khỏi cơ thể.

Nhưng mà Ma Khí như biết chúng nó đang bị đuổi đi nên càng nhanh chóng dung hợp vào thân thể, Giản Đan bị đánh bất ngờ hộc một ngụm máu.

Ma Khí nhân cơ hội này nhanh chóng chiếm cứ thân thể của Giản Đan khiến cả người nàng bị Hắc Sắc Ma Khí bao phủ.