Giản Đan lấy một chiếc Bình Sứ màu trắng ra từ túi trữ vật treo trên eo, ngón tay khẽ nhúc nhích dẫn pháp quyết đem tro cốt trên mặt đất hút vào trong bình sau đó phong ấn lại, nàng sẽ tìm một chỗ nào đó để chôn bình tro cốt này.
Lúc này trên mặt đất đã sạch sẽ nằm sót lại một chiếc Khuyên Tai màu đen hình Trăng non nho nhỏ nhưng rất tinh xảo, lúc Giản Đan nhìn thấy nó cũng là lúc trên chiếc Khuyên Tai ánh lên một đạo ám quang màu đen.
“Cái gì vậy?”
Giản Đan cảm thấy nó không đơn giản như vẻ ngoài đang nhìn thấy nên mới vươn tay trái ra dẫn Ma Khí bọc lấy bàn tay, nhặt chiếc Khuyên Tai lên đặt trong lòng bàn tay.
Khi Ma Khí cuồn cuộn liên tục tuôn ra thì chiếc Khuyên Tai Hắc Sơ Nguyệt bắt đầu ngo ngoe rục rịch, Giản Đan có thể cảm giác được nó đang vô cùng cẩn thận hấp thu Ma Khí của nàng.
‘Thú vị’ Giản Đan thầm nghĩ trong lòng, nàng lấy một cái Tráp bằng Bạch Ngọc từ Bạch Ngọc Lan Không Gian ra, đặt chiếc Khuyên Tai Hắc Sơ Nguyệt vào trong đó rồi phong ấn lại.
Sau khi cất nó đi Giản Đan mới thở phào, sau đó lấy một cái Đệm Hương Bồ ra khoanh chân ngồi xuống, vững vàng tâm thần, rút thần thức về thức hải.
Lúc này đóa Hoa Bạch Ngọc Lan ở trung ương thức hải của Giản Đan đang phun ra từng khối mảnh nhỏ từ chính giữa nhụy hoa, đây là những mảnh ký ức nhỏ của Mị Cơ sau khi Hoa Bạch Ngọc Lan tinh lọc thần hồn của nàng ta, đây chính là nguyên nhân mà Giản Đan không có vội vã kiểm tra Không Gian của chiếc Nhẫn trữ vật.
Thần thức của Giản Đan hết sức cẩn thận đi vào từng mảnh ký ức nhỏ, cẩn thận bao bọc lấy chúng nó rồi từ từ hấp thu ký ức của Mị Cơ từng chút một, từ đó có thể biết thêm những tin tức mà nàng chưa từng biết về Tu Chân Giới ở kiếp trước.
Câu chuyện của nàng ta tương đối cũ kỹ, Mị Cơ vốn là con gái một nhà Phú Ông ở Phàm Tục Giới, nguyên danh là Vương Nguyệt Oánh, trong nhà còn có hai người anh trai.
Một người con trai thừa kế thương nghiệp rồi phát triển sinh ý lớn đến mức hô Mưa gọi Gió, tiền tài kiếm đến đầy Bồn mãn Bát;
Người con trai thứ hai thì thích đọc Sách từ bé, thông qua Khoa Cử khảo thí đạt được công danh, từ một tiểu Huyện Thừa một đường hát vang tiến mạnh, cộng với tiền tài do Đại Ca cung cấp duy trì nên quan đồ thông thuận, thăng chức đến Lễ Bộ Thị Lang.
Là con gái út nên Nguyệt Oánh hiển nhiên được cả nhà cưng chiều, từ bé đã có nét mỹ nhân.
Hai anh em trai nhà họ vì củng cố địa vị của mình nên sau khi Nguyệt Oánh cập kê đã đưa nàng vào cung làm phi tử của Hoàng Đế.
Nguyệt Oánh từ nhỏ đã thông tuệ nên nàng dù sống giữa chốn Hậu Cung tràn đầy bụi gai nhưng vẫn có thể mở được một con đường máu đoạt được sự độc sủng của Hoàng Đế.
Sau khi có sủng ái thì lẽ dĩ nhiên phải có một đứa con dắt lưng, một nguyên nhân vì Mẫu bằng Tử quý, thứ hai cũng là để chuẩn bị sẵn tương lai tốt đẹp hơn cho hai người anh trai, đáng tiếc gần Vua như gần Cọp, tâm tư của Hoàng Đế không phải Nguyệt Oánh có thể đoán được.
Hoàng Đế lợi dụng Nguyệt Oánh để đấu đổ gia tộc ngoại thích của Hoàng Hậu đồng thời cũng đánh mất quyền làm Mẹ của Nguyệt Oánh.
Bấy giờ nửa đời sau của Nguyệt Oánh không còn gì để dựa vào nữa nên nàng bắt đầu điên cuồng lợi dụng tất cả mọi thứ để trả thù những kẻ đã tổn thương nàng.
Đến lúc Nguyệt Oánh dừng tay lại thì mới phát hiện ra đôi tay nàng đã dính đầy máu tươi, còn Hoàng Đế thì đã chuyển sự sủng ái của mình cho người phụ nữ khác, gia tộc sum suê tươi tốt cũng không cần sự che chở của nàng nữa.
Chỉ còn lại một mình nàng như con thú bị vây nhốt trong cung điện lạnh căm căm, hàng ngày mặc hoa phục, trang sức đầy người nhưng bên cạnh lại không có người yêu thương cũng không có con cái, thậm chí nàng còn phải lót đường cho con gái của Đại Ca mới được đưa vào cung, để cô cháu gái này được Hoàng Đế sủng ái, tất cả những điều này khiến nàng phát điên.
Khi nàng bị cô cháu gái của mình hãm hại ngã vào Hồ nước rét lạnh tận xương, khi nước Hồ tràn vào miệng mũi của nàng khiến nàng nghẹt thở, nàng phẫn nộ, nàng không cam lòng, khi nàng chìm đến đáy Hồ lại chạm vào một kiện Ma Khí đang nằm dưới đáy Hồ nước, chính là chiếc Khuyên Tai Hắc Sơ Nguyệt mà Giản Đan đã phát hiện dưới đống tro cốt.
Nó hấp thu những phẫn hận không cam lòng của Nguyệt Oánh, cắt vỡ lòng bàn tay của Nguyệt Oánh, cùng Nguyệt Oánh ký kết khế ước, cứu Nguyệt Oánh ra ngoài.
Không phải vô duyên vô cớ mà Ma Khí chịu ký kết khế ước với Nguyệt Oánh, bởi vì Nguyệt Oánh là vạn năm khó gặp Ám linh căn, chính là linh căn tốt nhất để tu Ma.
Sau khi ký kết khế ước với nó Nguyệt Oánh chính thức bước vào Ma đạo, đang lúc nàng chuẩn bị đại khai sát giới trong cung thì Cung Chủ của Thiên Ma Cung – Ma Diễm Chân Quân xuất hiện ngăn trở hành vi ngu xuẩn này của nàng.
“Tiên Phàm khác nhau, ngươi đã lấy Ma nhập Đạo thì đã thoát ly phàm trần, hà tất phải tăng thêm trở ngại cho con đường tu luyện của mình, mau theo ta tới Thiên Ma Cung tu luyện, trăm năm sau bọn họ chỉ còn là đống xương khô mà thôi.”
Nhưng lúc đó Vương Nguyệt Oánh vẫn khăng khăng phải gϊếŧ cô cháu gái đã hãm hại nàng, Hoàng Đế có Thiên Vận bảo vệ nàng không làm gì được ông ta chứ con bé này nàng không thể bỏ qua cho nó được.
Sau khi đi theo Ma Diễm Chân Quân, dưới sự chỉ đạo tu hành của Chân Quân con đường tu luyện của nàng tiến triển nhanh chóng, tuy nhập Đạo trễ nhưng lại tu luyện mau, hơn nữa những thất tình lục dục mà nàng đã trải qua ở Phàm Nhân Giới giúp nàng không có bình cảnh khi tu luyện, sau khi Trúc Cơ nàng trở về Phàm Tục Giới.
Vương Nguyệt Oánh lợi dụng dung nhan tuyệt sắc của mình để điên đảo Giang Sơn của Lão Hoàng Đế, ở Phàm Tục Giới nàng bị xưng là Yêu Cơ hại dân hại nước, khi Tướng Sĩ Địch Quốc tràn vào Hoàng Cung tróc nã nàng thì nàng dẫm lên Ma Khí bay lên không trung bỏ đi, chỉ lưu lại tiếng cười như tiếng Chuông bạc.
Lúc này Giang Sơn lật úp, nhà họ Vương cũng lạc trôi trong dòng sông lịch sử, còn Tu Chân Giới lại có thêm một nữ Ma Tu tên Mị Cơ nổi tiếng tàn nhẫn độc ác, đầu óc thông tuệ, tính cách quái gở, kỳ quặc, thực lực mạnh mẽ.
Có đôi khi lịch sử lại luôn lặp đi lặp lại một cách khó hiểu, lúc nàng tung hoành Tu Chân Giới đã gặp gỡ con trai Tông Chủ Đại Tông của Đạo Môn – Thiên Kiếm Tông, thiên tài Kiếm Tu Phùng Vân Dật, yêu hận tình thù giữa hai người lại là một câu chuyện dài.
Cuối cùng Mị Cơ bị thương nặng dưới sự bao vây tiễu trừ của Thiên Kiếm Tông, trốn vào nơi tương giao giữa Tu Chân Giới với Phàm Nhân Giới này, nàng trốn tránh ở đây chuẩn bị dưỡng thương xong lại trở về tìm bọn họ tính sổ.
Nhưng không ngờ vết thương của nàng quá nghiêm trọng đến mức không thể chữa trị được nên Mị Cơ chỉ có thể nhẫn tâm từ bỏ thân thể để bảo toàn Nguyên Anh, để Nguyên Anh của nàng bám vào Ma Khí Ma Nguyệt Trảm kéo dài hơi tàn cho đến lúc gặp Giản Đan.
---Nấm: 5 chương tiếp theo sẽ set Vàng, ai không mua thì bỏ qua 5 chương này rồi đợi các chương sau đọc tiếp, sau này cứ 50 chương sẽ có 5 chương set Vàng cho đến khi nào có thông báo khác ---