Cơ thể Giang Chi Lạc không ngừng run rẩy, như thể đang lạnh đến mức không chịu nổi nhưng trên gò má vẫn đọng lại chút ửng đỏ, sờ vào người em thì cảm thấy nóng hừng hực như đang phát sốt.
Đây chính xác là tác dụng của thuốc ức chế, buộc cơ thể đang nóng bừng của em phải nhanh chóng hạ nhiệt.
Kỷ Vân Sơ biết rõ biện pháp tốt nhất lúc này là bản thân mình phải rời khỏi căn phòng này càng sớm càng tốt. Dù sao cô cũng là Alpha, còn Giang Chi Lạc là Omega, mà vốn dĩ trời sinh AO từ lâu đã có sức hút mãnh liệt đối với nhau.
Cô cúi đầu nhìn xuống đôi mắt ngậm nước của Omega, ngón tay mảnh khảnh của người kia vẫn bám chặt lên vạt áo cô. Đôi vai ấy hơi run lên, như thể lúc này đây Kỷ Vân Sơ chính là người duy nhất mà em có thể dựa dẫm vào.
Kỷ Vân Sơ không biết tại sao, nhưng bản thân cô lại cảm thấy nếu lúc này mình rời đi, thì Giang Chi Lạc chắc chắn sẽ sụp đổ mất.
Cô không rõ là vì sao mình lại có suy nghĩ như vậy, nhưng chính cái suy nghĩ này lại thôi thúc cô ở lại.
Dẫu sao cô và Giang Chi Lạc cũng đã uống thuốc ức chế rồi, hơn nữa cô chắc chắn rằng mình sẽ không vì sự tác động của pheromone mà đánh dấu Giang Chi Lạc.
Vừa nãy uống thuốc ức chế thì trạng thái của Kỷ Vân Sơ cũng giống em bây giờ. Nhưng hiện tại đầu óc cô đã trở về trạng thái tỉnh táo rồi, do đó cô càng không thể nào đánh dấu Giang Chi Lạc.
Trừ khi cô bị điên.
Đã chắc chắn mình sẽ không làm gì thì việc ở lại với một Omega đang yếu ớt bất an thì cũng coi là làm việc thiện đi ha.
Kỷ Vân Sơ biết rất rõ các Omega đang nghĩ gì trong thời kỳ phát tình.
Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng quả thực các Omega trong kỳ phát tình rất cần có một Alpha bên cạnh.
Ngay cả khi Alpha ấy là một người xa lạ, hay thậm chí cả hai ghét nhau. Nhưng với sự ảnh hưởng của pheromone, thì giữa A và O đều sẽ sản sinh một loại hấp dẫn mãnh liệt đối với nhau.
Cũng vì chính lý do ấy mà Kỷ Vân Sơ cảm thấy thế giới này thật không công bằng với các Omega.
Từ đó các Omega sẽ hình thành nên một tâm lý là luôn phải phụ thuộc và phục tùng các Alpha.
Trong thời kỳ phát tình, Omega sẽ rất an tâm nếu như có một Alpha bên cạnh.
Kỷ Vân Sơ âm thầm khinh bỉ.
Một khi Omega đã bị đánh dấu bởi Alpha thì sẽ rất khó trong việc loại bỏ dấu vết ấy. Thế nhưng Alpha lại có khả năng đánh dấu được với nhiều Omega khác.
Ngay từ đầu đã không có sự công bằng nào ở đây cả.
Mặc dù sự công bằng đã được đưa vào pháp luật, thế nhưng sự bình đẳng cũng thật khó để thực hiện được đối với cái xã hội vốn dĩ không có chữ công bằng này.
Đối với mấy chuyện này, người bình thường như cô cũng chẳng thể giải quyết được. Chính phủ cũng tự có người giải quyết hết rồi.
Kỷ Vân Sơ đang đắm chìm trong mạch suy nghĩ, nên không biết rằng Omega bên cạnh đang ngước nhìn mình đầy tha thiết.
Chị ấy không rời đi.
Giang Chi Lạc hít sâu một hơi, trong không khí chỉ thoang thoảng chút mùi trà mà lại không thấy mùi đào ngọt ngào quyến rũ kia đâu.
Cũng phải, Kỷ Vân Sơ biết rõ pheromone của cô đối với em là có bao nhiêu sức hấp dẫn. Nên tuyệt nhiên cô sẽ không nhả ra pheromone của mình trong hoàn cảnh như này.
Chị ấy tuyệt đối sẽ không hành động thiếu suy nghĩ.
Giang Chi Lạc cảm thấy nhẹ nhõm, nhưng lại có chút mất mát. Kỷ Vân Sơ quá đỗi bình tĩnh, như thể pheromone của em không có một chút sức hấp dẫn nào với cô cả.
Cho dù vừa rồi là thời điểm cấp bách nhất, Kỷ Vân Sơ cũng không biểu hiện lên dáng vẻ mất lý trí, cô thậm chí còn tự tiêm cho chính mình một liều thuốc ức chế.
Giang Chi Lạc giật giật đầu ngón tay, mím môi, càng nắm chặt góc áo của người kia hơn.
Miễn là chị ấy không bỏ đi là tốt rồi, nhiêu đó cũng đủ để em biết rằng chị ấy không hoàn toàn ghét bỏ mình.
Hay ít nhất là lúc này, chị ấy nảy sinh chút lòng thương xót hoặc là thông cảm cho em… Đúng không?
Kỷ Vân Sơ dứt ra khỏi mớ suy nghĩ, cô cúi đầu cẩn thận quan sát sắc mặt của Omega. Gò má ửng hồng của em đã dần dần nhạt đi không ít, đôi mắt cũng dần khôi phục lại sự trong trẻo, cô nhỏ giọng hỏi han: “Thấy ổn hơn chưa?”
Giang Chi Lạc biết bản thân không thể giả vờ thêm được nữa, em buông góc áo của Kỷ Vân Sơ ra, nhìn thấy nơi đó đã bị mình nắm đến nhăn nhó, sắc hồng lại lần nữa hiện trên gò má em.
“Xin lỗi chị.”
Khuôn mặt xinh đẹp của Giang Chi Lạc đỏ bừng lên vì xấu hổ, ngay cả vành tai cũng bị nhuộm một màu hồng nhạt, trên mi còn đọng lại chút nước, ánh mắt nhìn về phía Kỷ Vân Sơ chứa đựng thứ tình ý khó tả.
Giọng nói của em từ trước đến giờ luôn rất ôn hòa, nhưng sau khi khóc một lúc thì giọng em bây giờ càng giống một một chú mèo đang meo meo làm nũng với chủ nhân, khiến người ta càng muốn yêu thương chiều chuộng hơn.
Kỳ Vân Sơ nghe xong thì có chút mất tự nhiên.
Cô nhìn sắc mặt của Giang Chi Lạc, trông em như đang thật sự cảm thấy có lỗi với mình. Như vậy cũng đủ khiếncô âm thầm khinh bỉ bản thân.
Người ta đang xin lỗi mình mà, sao mình lại suy nghĩ đi đâu vậy chứ?
Kỷ Vân Sơ một mực kết luận rằng tất thảy những suy nghĩ này đều là do sự ảnh hưởng của pheromone.
Nếu không thì vì sao mỗi lần nhìn thấy Giang Chi Lạc, cô lại luôn nảy sinh những ý nghĩ không nên đó chứ?
“Không sao đâu.” Kỷ Vân Sơ đứng dậy, đưa tay về phía Giang Chi Lạc: “Đều là lỗi của tôi.”
Có lẽ Giang Chi Lạc đã bị pheromone của cô kí©ɧ ŧɧí©ɧ nên mới bất đắc dĩ bị rơi vào trạng thái phát tình. Dù sao lần cuối Giang Chi Lạc phát tình cũng chỉ mới nửa tháng trước.
Cũng may là em còn nhỏ, vẫn chưa trải qua mấy lần phát tình nên chỉ cần sử dụng thuốc ức chế là có thể an toàn vượt qua được.
Đây cũng là một vấn đề nan giải mà Omega phải đối mặt, mặc dù bọn họ có thể an toàn vượt qua thời kỳ phát tình nhờ thuốc ức chế, nhưng tác dụng của chúng sẽ ngày càng yếu đi và dần mất hiệu quả khi mà các Omega dần trưởng thành rồi già đi.
Cách hoạt động của thuốc ức chế thực chất là nhốt những ham muốn đang dâng trào bên trong cơ thể vào một cái lọ, sau đó cứ như thế mà đậy nắp lọ lại chặn những ham muốn đó tràn ra.
Nhưng khi mà cái lọ đó đã đến giới hạn không thể chứa nỗi nữa, thì toàn bộ những du͙© vọиɠ từ trước đến nay sẽ bùng nổ rồi phản ngược lại.
Khi đó kỳ phát tình so với mỗi lần phát tình trước đều sẽ mãnh liệt hơn.
Điều đó cũng tương tự với Alpha, nhưng điểm khác biệt duy nhất là Apha có thể phóng ra pheromone bằng cách đánh dấu tạm thời một Omega khác
Dù sao thì các Alpha cũng không sẽ bị ảnh hưởng bởi cái sự đánh dấu chết tiệt ấy.