Nhưng cho dù cô đã ôm chặt con búp bê trong lòng, hương vị của pheromone vẫn không hoàn toàn bao quanh Kỷ Vân Sơ.
Cô cuống lên dùng chóp mũi đẩy hai chiếc lá trên đầu búp bê quả cam ra, như người nghiện ma túy, muốn hít vào càng nhiều hương trà hơn.
Chưa đủ, vẫn chưa đủ.
Bộ dạng của Kỷ Vân Sơ giống như đang cất giấu châu báu gì đó, một tay ôm chặt búp bê quả cam trong lòng, tay kia vò tóc mình, đôi mắt so với vừa rồi càng đỏ hơn nhiều chút.
Hô hấp của cô càng lúc càng dồn dập hỗn loạn, thậm chí bây giờ ngay cả việc hít thở đã không thỏa mãn được nhu cầu dưỡng khí của Kỷ Vân Sơ, cô vô thức há miệng, hơi thở nóng hầm hập.
Vợ cô đâu rồi?
Tại sao không ở cùng cô?
Alpha lâm vào trạng thái bất an cần Omega của mình ở bên cạnh, nhưng trong phòng cũng chỉ có búp bê trái quýt này mang mùi vị pheromone của Omega, giữa mùi đào nồng đậm xen lẫn từng đợt từng đợt với hương trà xanh nhè nhẹ.
Pheromone của Kỷ Vân Sơ ngập tràn trong căn phòng, may mắn cửa sổ và cửa chính đều đóng chặt, vật liệu đặc biệt trên những cánh cửa vững vàng khóa chặt pheromone ở trong phòng ngăn nó tràn ra ngoài.
Bạch Doanh Oanh ở ngoài phòng vẫn đang lo lắng gõ cửa, nói thế nào cũng không chịu rời đi.
Kỷ Vân Sơ trong phòng đã sớm mất hết ý thức, cô chỉ biết bé vợ thơm thơm của mình không ở bên cạnh, vào lúc cô cần Omega nhất, Omega lại không ở bên cô.
Alpha trong kỳ phát tình không chỉ không có lý trí, ngay cả ký ức cũng sẽ xuất hiện sự hỗn loạn, các cô sẽ tự động dựng lại một thiết lập hoàn hảo, để trấn an nội tâm xao động của mình.
Kỷ Vân Sơ nức nở một tiếng, hốc mắt đỏ bừng chậm rãi chảy lệ, tiếng cô khóc rất nhỏ, nhưng thanh âm lại tràn ngập sự đau khổ.
Giống như dã thú mất đi bạn đời, đang một mình liếʍ láp vết thương.
“Vợ ơi...”
“Hu hu hu hu”
“Vợ không cần chị nữa rồi.…”
Kỷ Vân Sơ vẫn nhớ rõ, mình có một Omega thơm thơm mềm mại.
Omega kia có một đôi mắt dịu dàng, lúc cười lên tựa như mặt biển rải đầy ánh mặt trời, vô cùng rực rỡ lấp lánh.
Cô còn từng ôm Omega kia vào lòng, trong hơi thở tràn ngập mùi trà xanh thơm ngát của người kia.
Tại sao lúc cô cần Omega nhất, Omega lại không ở bên cạnh cô?
Kỷ Vân Sơ dùng cái đầu mất lý trí suy nghĩ một lát, cuối cùng chật vật đưa ra một kết luận: Vợ giận cô rồi.
Huhuhuhu có phải cô làm sai gì rồi không?
Tại sao vợ không cần cô nữa?
Kỷ Vân Sơ cuống lên kéo tóc của mình, da đầu đau đớn, giữa ngón tay cô cũng vương mấy mấy sợi tóc rụng.
Trong trạng thái khủng hoảng này, Kỷ Vân Sơ tự cắn môi mình đến nỗi sưng đỏ.
Sau khi thấy rằng việc tự làm mình đau đớn không giảm bớt được sự khô nóng trong người, Kỷ Vân Sơ dứt khoát cắn luôn lên cánh tay mình.
Cô cắn rất mạnh, hàm răng bén nhọn chọc thủng da thịt để lại mấy dấu răng rất sâu, chỗ dấu răng sâu nhất thậm chí còn rớm máu.
Trong giây lát, cơn đau đớn mãnh liệt cuối cùng cũng đánh thức được lý trí mơ hồ của Kỷ Vân Sơ, cô khó khăn thở ra một hơi, cuối cùng ý thức được có gì đó không đúng.
Tình hình dường như còn nghiêm trọng hơn cô nghĩ rất nhiều.
Kỳ phát tình của Alpha bình thường không đáng sợ như vậy.
Biểu hiện rõ ràng nhất của Alpha trong kỳ phát tình chính là du͙© vọиɠ tăng vọt, khát vọng đối với Omega của mình cũng đạt tới nấc cao nhất.
Giống như hành vi xây tổ của Omega trong kỳ phát tình, thì Alpha cũng sẽ chất đống những đồ vật có pheromone của Omega ở bên cạnh người để giảm bớt sự kích động, bất an khi không có Omega ở bên cạnh.
Kỷ Vân Sơ nghĩ rằng mình mới phân hóa thành Alpha, kỳ phát tình sẽ không mãnh liệt như vậy, ai ngờ kết quả lại vả cô một cái đau điếng.
Nhưng sự thèm muốn của cô không phải là tìиɧ ɖu͙©, mà là sự khát vọng và độc chiếm đối với Omega.
Cô đang khao khát Giang Chi Lạc.