Sau Khi Phân Hóa Thành A Tôi Đánh Dấu Tình Địch

Chương 27: Đến thăm

Hồi lâu sau, Kỷ Vân Sơ vẫn không nói gì.

Kỷ Phong Chử như nhận ra gì đó từ sự im lặng của cô, thân phận của Omega đó có lẽ hơi đặc biệt.

Ông như còn muốn nói gì đó, nhưng thấy Bạch Doanh Oanh bưng một cái bát từ bếp đi ra, thế là Kỷ Phong Chử đành nuốt những lời kia vào trong.

"Vân Vân, trong bếp có canh gà, con có thể húp trước một chút đi."

Không chỉ mang theo canh gà, bà còn mang ra một bát trứng hấp nhỏ, một đĩa bánh hấp.

Vừa hay cơ thể Kỷ Vân Sơ vẫn hơi khó chịu, cũng không có cảm giác thèm ăn, thế nên mấy món thanh đạm như vầy rất thích hợp.

Kỷ Vân Sơ thật sự rất đói, cô đứng dậy đi về phía bàn ăn, lúc đi ngang qua Kỷ Phong Chử, cô còn hạ thấp giọng nói: "Papa không cần lo lắng về chuyện này, con sẽ tự lo liệu."

Từ trước đến giờ, Kỷ Phong Chử luôn tin tưởng con gái mình, phàm là những chuyện cô đã nói thì cô nhất định sẽ làm được.

Vì Kỷ Vân Sơ không muốn ông can thiệp, thế nên Kỷ Phong Chử cũng không bận tâm đến chuyện này nữa.

Sau khi cơm nước xong, cả nhà lại quây quần ngồi xuống sofa trò chuyện.

Kỷ Vân Sơ ăn xong thì cũng lấy lại được một chút sức lực. Mấy ngày nay, Bạch Doanh Oanh luôn coi cô như một đứa trẻ mà chăm sóc, ngồi một lúc thì rót nước cho cô, chốc chốc còn hỏi cô có lạnh không.

"Mama, con không sao." Cô nắm lấy tay Bạch Doanh Oanh: "Mama cứ hành xử như bình thường đi."

Kỷ Phong Chử hỏi cô: "Hôm nay con có gặp Chu Hòa không?"

Kỷ Vân Sơ gật đầu, Bạch Doanh Oanh biết hôm nay Kỷ Vân Sơ ra ngoài gặp Chu Hòa, bà lo lắng nói: "Pheromone của con bây giờ rất không ổn định, liệu Chu Hòa nhận ra điều gì bất thường gì không?"

Dựa theo kế hoạch, trước khi Kỷ Vân Sơ phân hóa xong, chuyện này không thể truyền ra ngoài, đặc biệt là không cho nhà họ Chu biết.

Nhà họ Kỷ và nhà họ Chu là quan hệ hợp tác, cũng là quan hệ cạnh tranh, chỉ vì Kỷ Vân Sơ là một Omega, còn đính hôn với Chu Hòa thế nên hai gia đình ngoài mặt mới trở nên thân thiết.

Một khi Kỷ Vân Sơ đã phân hóa thành Alpha, còn hủy hôn với Chu Hòa, sợ rằng sự thân thiết giữa hai nhà sẽ khó có thể tiếp tục.

Để phòng ngừa nhà họ Chu can thiệp vào chuyện Kỷ Vân Sơ phân hóa, thế nên nhà họ Kỷ mới làm mọi cách để che giấu cho đến khi cô phân hóa xong.

Kỷ Vân Sơ lắc đầu: "Cô ta không biết."

Kỷ Vân Sơ đoán, có lẽ Chu Hòa nghĩ rằng cô đã thích một người khác.

Một người vô trách nhiệm như vậy, một khi đã làm sai chuyện gì, thì chắc chắn sẽ tìm mọi cách để bao biện cho bản thân.

Cho dù Chu Hòa có nghĩ như thế nào đi chăng nữa, Kỷ Vân Sơ cũng phải hủy hôn với cô ta.

Giờ nghĩ lại mới thấy mình thật may mắn, bởi vì lúc trước, cô chỉ mới đích hôn, chứ không có trực tiếp đi làm giấy hôn thú..

Lúc đó, Kỷ Vân Sơ chỉ muốn cho mình một khoảng thời gian để thích nghi, nhưng bây giờ nghĩ lại, đúng là hôn nhân không thể làm qua loa được.

Bạch Doanh Oánh thở dài: "Buổi chiều lúc con đang ngủ, mẹ Chu Hòa có gọi cho mama. "

Tất nhiên, nhà họ Chu không muốn hai người hủy hôn rồi.

Giọng điệu của mẹ Chu Hòa lúc đó có thể coi là thấp kém, bà ta rất muốn Bạch Doanh Oanh thuyết phục Kỷ Vân Sơ về chuyện hủy hôn.

Bạch Doanh Oanh cũng chẳng còn cách nào khác, bất lực trả lời: "Vân Vân luôn ở trong phòng, tôi cũng không dám đi khuyên con bé."

Bà cố ý nói chuyện không rõ ràng, mẹ Chu Hòa nghe thế thì tưởng Kỷ Vân Sơ đau lòng quá độ, cũng không nói thêm gì nữa.

Nhưng trước khi cúp điện thoại, bọn họ tính ngày mai sẽ đến nhà họ Kỷ thăm hỏi.

Đại khái là muốn hỏi kỹ càng về chuyện hủy hôn này.

Kỷ Vân Sơ hít một hơi thật sâu, vỗ nhẹ vào mu bàn tay của bà: "Không sao, dù sao lỗi cũng không nằm ở nhà chúng ta."

Ngày hôm sau thì quả thật nhà họ Chu đến.

Kỷ Phong Chử cố ý nghỉ một ngày, lúc nhà họ Chu đến, ông cũng tự nhiên mà dẫn ba Chu vào thư phòng nói chuyện.

Bạch Doanh Oanh thì đưa mẹ Chu ra khu vườn nhỏ bên ngoài, đi cùng còn có Kỷ Vân Sơ và Chu Hòa.

Có lẽ cả đêm qua Chu Hòa ngủ không được ngon, có thể nhìn thấy rõ quầng mắt thâm đen của cô ta. Ánh mắt cô ta nãy giờ cứ liếc sang Kỷ Vân Sơ, sau đó còn chậm rãi mà cau mày.

Kỷ Vân Sơ trông còn nhợt nhạt yếu ớt hơn cô ta rất nhiều, mặt mày không có tí huyết sắc, đôi môi thì trắng bệch ra.

Hôm nay cô mặc một chiếc sườn xám màu vàng nhạt, phía trên thêu những bông hoa lớn màu xanh. Trên người còn khoác một cái áo khoác, mái tóc dài phía sau thì được buộc lỏng lẻo, vài sợi tóc còn rủ xuống quét qua xương quai xanh, trông vừa lười biếng vừa dịu dàng.

Ở trước mặt cô ta, Kỷ Vân Sơ luôn là kiểu rạng rỡ xinh đẹp, nhưng vì khuôn mặt lạnh lùng kia, cô lại giống như một cây hoa mai nở rộ trong sương tuyết, xen lẫn là gió lạnh thấu xương.

Vì vậy mà Chu Hòa rất không thích Kỷ Vân Sơ.

Bị ảnh hưởng bởi điều kiện gia đình và tính cách của chính bản thân, Chu Hòa luôn thích cái kiểu omega hiền lành ngoan ngoãn.

Cô ta từng cảm thấy Kỷ Vân Sơ không đáp ứng đủ tiêu chí chọn bạn đời của mình, chuyện hai người họ đính hôn chỉ là bất đắc dĩ. Nếu được lựa chọn, cô ta sẽ không bao giờ chọn một Omega như Kỷ Vân Sơ.

Nhưng hôm nay nhìn thấy bộ dáng Kỷ Vân Sơ, Chu Hòa lại thay đổi suy nghĩ.

Kỷ Vân Sơ cũng có mấy khía cạnh mà cô ta thích, nhưng những thứ cô lại chưa bao giờ thể hiện trước mặt cô ta.

Tâm trạng bây giờ của Chu Hòa phức tạp khó tả.

Điều khiến cô ta càng cảm thấy hoảng loạn hơn là, từ lúc họ gặp nhau đến hiện tại, Kỷ Vân Sơ thậm chí còn không cho cô ta một cái nhìn, như thể cô ta hoàn toàn không tồn tại.

Chu Hòa đột nhiên nhận ra một sự thật rất rõ ràng: Cô ta không thể lọt vào mắt xanh của Kỷ Vân Sơ.