Mỗi Ngày Vương Gia Hỏi Một Lần, Hôm Nay Tiểu Thiếp Có Trạch Đấu Không

Chương 6: Trắc phi

Chương 6: Trắc phi

Về đến Mai Hương cư, việc đầu tiên nàng làm là kêu Liên Dung đi lấy canh tránh thai.

Nàng biết rõ địa vị của mình là gì, không có năng lực bảo vệ bản thân mà dám mang thai, nữ nhân trong phủ này sẽ có trăm ngàn cách khiến mình sảy thai.

Nàng vừa vào phủ mười ngày đã nghe ngóng được hai vị Trắc phi đều từng mang thai, một người không hiểu sao lại bị chết thai trong bụng, một người ra sân ngắm hoa bị ngã nên sảy thai.

Còn một người là Dương Thứ phi, chết vì khó sinh ngay lúc sinh nở, cả hai mẹ con đều mất mạng.

Thực ra Giang Cẩm Tâm biết rõ, tất cả đều là Giang Ngọc Thục gây ra, bởi vì bên cạnh nàng ta có một y nữ thông thạo y thuật, nàng ta lại là hạng người hiếu thắng hay ghen ghét.

Trước khi sinh ra đích tử, sao nàng ta có thể cho phép người khác sinh con trước?

Sáng sớm, Vương phi phái người đến truyền lời, nói rằng trà mới cống năm nay rất ngon, mời các tỷ muội đến phẩm trà.

Giang Cẩm Tâm đành phải chuẩn bị tinh thần, sửa soạn bản thân rồi đến Tê Loan viện đúng giờ.

Nhưng hình như nàng đến sớm quá, Vương phi vẫn chưa trang điểm xong nên bắt một đám người đứng chờ trước cửa. Trần Thứ phi Hà Thứ phi và ba vị thị thϊếp đều có mặt.

Hai vị Thứ phi là do Hoàng hậu ban cho trong tiệc trừ tịch năm ngoái. Bởi vì Vương phi vào phủ đã một năm mà chưa sinh con, Hoàng hậu bèn ban cho hai nữ nhi của tiểu quan Tứ phẩm.

Sau này, Duệ Vương lại cưới thêm hai vị Trắc phi, đó là Cao Trắc phi và Liễu Trắc phi.

Liễu Trắc phi là con gái hoàng thương, Cao Trắc phi là muội muội của tướng quân bên cạnh Duệ Vương, đồng thời cũng là đích thứ nữ của Uy Viễn Bá phủ. Một người có tiền, một người có quyền.

Cao Trắc phi nóng tính, từng giày vò không ít lần, ngược lại là Liễu Trắc phi dịu dàng hơn nhiều, chưa bao giờ gây chuyện, cũng không kết giao với ai.

Ba vị thị thϊếp kia đều là người mà Giang Ngọc Thục lựa chọn cho Duệ Vương, dung nhan cũng không đến nỗi xấu xí, nhưng cũng không thể coi là xinh đẹp, hơn nữa còn nhát gan, đều giữ bổn phận khuôn phép.

Vừa đến nơi, Giang Cẩm Tâm lập tức hành lễ với hai vị Thứ phi theo quy củ.

Trần Thứ phi liếc nhìn nàng một cái, chỉ mới liếc nhìn mà nàng ta đã kinh hãi, sau đó nhíu mày nhìn chằm chằm vào nàng, đánh giá từ trên xuống dưới không chút e dè, nhất là bộ ngực của nàng, lại nhìn ngực của mình, đúng là người so với người tức chết người.

Đồ ngon toàn nằm trên người con tiện nhân này.

“Ngươi là thị thϊếp mà Vương gia mới nâng lên hả?” Thấy nàng, Hà Thứ phi cũng vô cùng ghen ghét.

Vừa vào phủ chưa đầy nửa tháng, Vương gia đã gọi nàng hầu hạ bốn lần. Nàng ta vào phủ đã một năm rưỡi mà cộng lại còn chưa hầu hạ đủ mười lần.

Còn có dáng vẻ hồ mị lẳиɠ ɭơ như thế này, rõ ràng là trời sinh để quyến rũ nam nhân.

“Vâng.” Nàng ôn tồn đáp lại.

“Chà, ngươi là nha đầu ấm giường mà Vương phi mới tìm cho Vương gia đúng không? Tên là gì?”

Một giọng nói âm dương quái khí vang lên sau lưng. Một người được người hầu đỡ cánh tay chậm rãi bước đến, đi vòng quanh Giang Cẩm Tâm nửa vòng, khi thấy gương mặt của Giang Cẩm Tâm, nụ cười trào phúng trên môi nàng ta thoáng chốc cứng đờ.

“Tỳ thϊếp tên là Giang Cẩm Tâm, bái kiến Cao Trắc phi.” Nàng khom người hành lễ.

Nghe vậy, Cao Trắc phi cười khẩy một tiếng: “Nghe nói ngươi xuất thân từ Tề Viễn Hầu phủ, lại cùng dòng họ với Vương phủ, chẳng lẽ ngươi là thứ muội gì đó của Vương phi?”

“Tỳ thϊếp không xứng. Tỳ thϊếp xuất thân thấp kém, không dám trèo cao Vương phi, mong Cao Trắc phi chớ coi trọng tỳ thϊếp, khiến người ta cho rằng tỳ thϊếp cố ý gây hiểu nhầm.”