Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta, Cả Nhà Tạo Phản

Chương 33

Nàng ta lại không hề biết rằng, có Kiều Kiều Kiều nhắc nhở nên lúc nào Kiều phu cũng dành chút sự chú ý tới nàng ta.

Bà thấy đúng là Mạnh Cốc Tuyết không chịu ngồi yên, Kiều phu nhân gọi đại nha hoàn Lưu Mặc tới bên người rồi nhỏ giọng dặn dò mấy câu.

Lưu Mặc cung kính đáp lại rồi lặng lẽ đi ra ngoài.

Ở bên kia, Kiều Kiều Kiều được Lưu ma ma hộ tống thuận lợi đến trong ngực của Kiều Trung Quốc.

So với không khí náo nhiệt ríu rít của các phu nhân ở sân sau thì sân trước lại yên tĩnh nghiêm túc đến đáng sợ.

Kiều Kiều Kiều tò mò đảo mắt khắp nơi.

[Nhanh, nhanh để ta xem nam chính ở chỗ nào!]

Kiều Trung Quốc nghe thấy tiếng lòng của nữ nhi thì lập tức tri kỷ xoay mặt nàng về về phía nhị hoàng tử.

Kiều Kiều Kiều nhìn kĩ xong thì lập tức hít hà một hơi.

Ngũ quan của thiếu niên cực kỳ đẹp đẽ, mũi cao thẳng, mặt như bạch ngọc, lông mày đen như mực.

Đôi mắt của y có vẻ sâu hơn so với người bình thường, đuôi mắt hơi xếch lên khiến cho khuôn mặt tuấn tú này càng thêm vẻ ma mị.

Kiều Kiều Kiều bình luận một cách khách quan:

[Đẹp trai! Đẹp 360 độ không góc chết xộc thẳng lên trời.]

Kiều Trung Quốc: ?

Kiều Thiên Kinh, Kiều Địa Nghĩa: ?

Nhị hoàng tử có vẻ ngoài xinh đẹp đúng là hiếm có thế gian.

Năm đó mẹ đẻ của y là đệ nhất mỹ nhân, công chúa Ngọc Lưu của Bắc Quốc.

Sau khi Bắc Quốc thất bại trong cuộc chiến thì công chúa Ngọc Lưu bị đưa sang hòa thân, làm Ngọc phi của đương kim Thánh Thượng, sau khi sinh hạ nhị hoàng tử thì bà ấy qua đời.

Nhắc đến chuyện bí mật trong cung đình thì vũng nước trong đó sâu tới không lường được.

Kiều Kiều Kiều thấy xúc động trong lòng, đúng là lập trường quyết định thái độ.

Lúc trước khi xem truyện gốc, nàng cảm thấy nam chính là minh chứng thật của đẹp mà thảm trên thế gian này, phía sau báo thù rất sảng khoái.

Bây giờ đứng ở lập trường của Kiều gia, nam chính vì sự nghiệp báo thù mà cấu kết với Bắc Quốc, tàn sát trung quân lương thần trung thành với quốc gia. Y xóa bỏ tất cả chướng ngại vật, thật sự quá tàn nhẫn độc ác.

[Ôi, việc năm đó lấy con bỏ mẹ đã khiến nhị hoàng tử hận tất cả đám người gồm cả Hoàng thượng, Hoàng hậu. Đừng trông y bây giờ nhỏ yếu không làm được gì, vẻ mặt vô tội mà đứng ở chỗ này, thật ra y đã sớm vươn móng vuốt của mình ra! Không lâu sau người Bắc Quốc bên kia cũng sẽ liên hệ với y. Vì sao những chứng cứ phạm tội, bắt tay với giặc phản bội đất nước mà mợ đưa cho Kiều phủ lại chân thật đến thế? Bởi vì tất cả những cái ấn trên công văn đó đều là thật!]

Đột nhiên Kiều Trung Quốc thấy run rẩy tột cùng, đi cùng với sự kinh hãi là sự tức giận và ức chế đến tột đỉnh cũng nhanh chóng dâng lên.

Nhị hoàng tử lại cấu kết với đám người Bắc Quốc ư?

Phải biết rằng, năm đó tự dưng người Bắc Quốc xâm chiếm biên cảnh của Đại Ung triều, đốt gϊếŧ chiếm đoạt không kể, chúng còn tàn nhẫn gϊếŧ chết mười mấy ngàn sinh mạng của người dân ở biên cảnh!

Không biết bao nhiêu nam nhi Đại Ung triều ở trên sa trường bỏ đầu, đổ máu, trải qua ba năm khổ chiến mới đánh lui hoàn toàn Bắc Quốc, mở ra khung cảnh an cư lạc nghiệp như bây giờ.

Sao nhị hoàng tử có thể cấu kết với địch quốc làm việc xấu để đẩy Đại Ung triều vào chiến loạn nguy hiểm lần nữa chứ?