Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta, Cả Nhà Tạo Phản

Chương 25

“Muội nói gì? Hôm qua muội phu ngủ ở chỗ này ư?”

Tả phu nhân không tin nổi mà hỏi lại lần nữa.

Đúng là bà ta quá kinh ngạc rồi.

Sau khi nữ tử sinh sản xong thì mùi cơ thể vẫn chưa hết, nam tử bình thường sợ bẩn còn không xong, chỉ muốn tránh ra thật xa. Vậy mà muội phu lại bằng lòng ở lại chỗ này ư?

Tả phu nhân đột nhiên nhớ tới cái nhìn chán ghét của phu quân sau khi mình sinh sản xong thì lập tức thấy đau thắt lòng.

Bà ta nghĩ thế nào cũng không hiểu nổi, dựa vào đâu mà số mệnh của Tả Hòa Tĩnh lại tốt như vậy!

Kiều phu nhân chú ý tới vẻ ghen ghét không thể giấu nổi trên khuôn mặt của Tả phu nhân thì trong lòng thấy vừa bi thương lại vừa vui vẻ.

Bà đau lòng vì đúng là mình không biết nhìn người, suýt nữa hại cả nhà Kiều gia.

Bà lại vui mừng vì từ nay về sau mình sẽ không bao giờ phải giao du với loại rắn rết như thế, không bao giờ vì giữ gìn lòng tự tôn của đại tẩu mà phải cẩn thận từng li từng tí một giấu đi sự chiều chuộng của phu quân đối với mình.

“Đúng vậy. Hôm qua chàng ấy còn răn dạy trong phủ, nói rằng suốt đời không nạp thiếu, cũng không nhận thêm bất cứ thông phòng nào. Vì thế đại tẩu không cần phải lo lắng cho muội.”

Kiều phu nhân nói xong câu này thì có một tiếng răng rắc vang lên từ trên tay của Tả phu nhân. Bà ta đã ghen ghét đến mức bẻ gãy luôn hộ giáp.

Kiều Kiều Kiều để ý thấy: [Ôi chao, không chịu nổi nên lộ ra bộ mặt thật rồi!]

Kiều phu nhân nghe vậy thì nhếch miệng cười, do che giấu tốt nên gần như không thể thấy được.

Nếu không phải bà bị tình thân che mờ hai mắt thì loại thứ hạng như Tả phu nhân vốn chẳng đáng chú ý trước mặt bà!

Tả phu nhân nhận ra được mình đang thất lễ bèn nhanh chóng thay đổi biểu cảm rồi nói với vẻ ngượng ngùng:

“Nhưng muội muội cũng cần biết kiềm chế, nam nhân là người không hề biết đúng mực, tốt nhất đừng để mình bị thương.”

Kiều phu nhân che miệng rồi cười mắng: “Tẩu tẩu nói bậy bạ gì đó? Vốn dĩ phu quân ở lại chẳng qua là để tiện chăm sóc cho muội đi tiểu đêm mà thôi, muốn đuổi người cũng không đuổi được.”

Hai tay của Tả phu nhân đột nhiên run rẩy, như thể bà ta vừa nghe thấy điều hoang tưởng gì vậy.

Chăm sóc đi tiểu đêm?

Trên đời nào có nam tử nào chịu làm chuyện như vậy?

Lúc trước Kiều phu nhân chưa bao giờ nói những lời này trước mặt Tả phu nhân, còn bây giờ thì không còn kiêng kị nữa. Những câu nói giống từng cây châm đang đâm mạnh lên người Tả phu nhân.

Tả phu nhân nắm chặt chiếc khăn trên tay, đột nhiên oán hận trong lòng dâng tới đỉnh điểm.

Tả Hòa Tĩnh biết rõ ca ca của nàng ta vô liêm sỉ như thế nào, ta sống trong dày vò ra sao. Vậy mà hôm nay lại còn khoe khoang chuyện vợ chồng ân ái là để làm gì? Muốn chê cười ta ư?

Kiều phu nhân vẫn giữ nụ cười trên khuôn mặt nhưng đôi mắt lại ngập tràn vẻ lạnh lẽo.