Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta, Cả Nhà Tạo Phản

Chương 24

Tả phu nhân mới vừa rồi còn cảm thấy Kiều phu nhân có chút là lạ, dường như không còn đối xử nhiệt tình với bà ta như trước, nụ cười này ngược lại xóa bỏ đi sự nghi ngờ của bà ta.

"Ây dô, đây chính là cháu gái ruột của nhà chúng ta phải không? Mau để cữu mẫu nhìn cái nào, là dáng vẻ thiên tiên như thế nào đây!"

Kiều phu nhân nghe vậy lập tức ôm Kiều Kiều Kiều lên, cho dù Tả phu nhân làm bộ muốn ôm, thì bà cũng không có ý buông tay.

Kiều Kiều Kiều mở to hai mắt, nhìn toàn bộ dáng vẻ của Tả phu nhân.

Nàng nhìn ra được, lúc Tả phu nhân còn trẻ tuyệt đối là một đại mỹ nữ nhan sắc sắc sảo, bây giờ trông bà ta vẫn quyến rũ.

Chỉ là không biết có phải do Tả thế tử làm cho bà ta quá bận tâm hay không, đuôi mắt bà ta có thêm mấy nếp nhăn, giữa hai lông mày cũng có thêm nếp nhăn, xem ra cuộc sống không được vừa ý.

Mắt thấy Kiều phu nhân biểu hiện ra dáng vẻ bảo vệ con này, Tả phu nhân cười nhạo một tiếng: "Sao vậy, sợ ta ăn Kiều Kiều nhà muội à?"

Kiều phu nhân thản nhiên lắc đầu: "Kiều Kiều con bé có thể nhận biết người khác."

Tả phu nhân nghe đến đó ngay lập tức nở nụ cười: "Muội muội, đứa nhỏ mới có mấy ngày, nó có thể nhận ra ai được chứ?"

Bà ta còn định đưa tay ra, Kiều Kiều Kiều đúng lúc oa oa kêu to lên.

[Hừ, nữ nhân ác độc, không cho bà ôm! Không cho bà ôm!]

Tả phu nhân vừa thấy Kiều Kiều Kiều khóc to lên, bàn tay kia lập tức thu lại.

Thật ra bà ta không thích trẻ con, sau khi sinh con xong, từ mắt thường có thể nhận ra bà ta đã già đi rất nhiều.

Sở dĩ muốn ôm, cũng chẳng qua là vì thể hiện cho có thôi.

Tả phu nhân vừa muốn ngồi xuống bên giường, Lưu ma ma nhanh mắt, lập tức mang đến một cái ghế.

"Phu nhân, phu nhân ngồi đây đi, sẽ thoải mái hơn."

Tả phu nhân đặt mông ngồi xuống, bắt đầu giảng dạy với tư thế của người từng trải.

"Muội muội này, không phải tẩu muốn nói gì muội. Nữ nhân sau khi có con, thì cũng đừng bỏ mặc phu quân."

"Nam nhân là hay có mới nới cũ nhất, không chịu nổi vắng vẻ, nếu muội không nhìn chằm chằm vào, cẩn thận hắn ăn vụng ở ngoài đấy!"

Lúc này Kiều Kiều Kiều hận không thể liếc mắt một cái.

[Tới rồi tới rồi! Chính mình không hạnh phúc, thì cũng không nên chia rẽ người khác! Tình cảm của cha nương ta rất tốt! Tối hôm qua hai người còn ôm nhau ngủ đấy!]

Kiều phu nhân sau khi được Kiều Kiều Kiều nhắc nhớ, tối hôm qua rút kinh nghiệm xương máu, sớm đã không bị Tả phu nhân ảnh hưởng nữa.

Đột nhiên bà cúi đầu, hơi lộ ra thẹn thùng nói:

"Tẩu tẩu, phu quân không thế đâu. Tối qua chàng ấy còn ở lại chỗ này mà."

Tả phu nhân nghe thế đột nhiên ngẩng đầu lên, thậm chí không kịp che giấu vẻ ngạc nhiên trên mặt.