Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta, Cả Nhà Tạo Phản

Chương 26

Chỉ vài câu nói đã khiến kẻ hèn như ngươi thấy đau đớn sao? Vậy lúc ngươi gϊếŧ hại cả nhà Kiều gia thì có từng nghĩ rằng chúng ta đau đớn đến nhường nào không?

Kiều Kiều Kiều đánh call* cho sức chiến đấu của mẫu thân mình một cách điên cuồng.

*cổ vũ nhiệt tình

[Ôi! Nương, người khoe khoang vừa đúng chỗ ngứa rồi, nhìn Tả phu nhân xem, khuôn mặt cũng méo mó rồi! Vả mặt kẻ xấu quá sướиɠ! Ôi, nếu có thể nghĩ cách lôi người mợ này ra khỏi Duyện Quốc Công Phủ thì tốt rồi. Ta nhớ rằng trước khi mợ gả cho cữu cữu có một vị thanh mai trúc mã. Người này đang làm thuộc hạ cho Tĩnh Vương, việc giấu chứng cứ phạm tội bắt tay với địch phản bội đất nước cũng là do tên thanh mai trúc mã kia làm trung gian. Hắn tên là gì nhỉ? A, không thể nghĩ ra được!]

Kiều Kiều Kiều buồn bã mà khẽ lắc đầu.

Trong mắt của Kiều phu nhân chợt lóe lên tia sáng, bà nhẹ nhàng lắc Kiều Kiều Kiều, không hy vọng nàng phải cố gắng nghĩ tiếp.

Chỉ cần đi thăm dò một chút thì chắc chắn có thể tra ra được những việc này.

Nếu tẩu tẩu đúng là không trung thực với ca ca thì việc bà ta tiếp tục ở lại Quốc Công Phủ là chuyện không thể!

Kiều phu nhân thấy Tả phu nhân còn chậm chạp chưa nhắc đến hôn sự, bà bèn chủ động hỏi: “Sao hôm nay tẩu tẩu không đưa Ninh nhi đi cùng?”

Tả phu nhân đột nhiên hoàn hồn lại, lúc này bà ta mới nhớ ra mình còn việc quan trọng cần làm.

“Gần đây đứa nhỏ này còn đang ôn luyện, nói là phải chuẩn bị cho hội thơ tổ chức vào nửa năm sau.”

Kiều phu nhân hiểu rõ gật đầu, hội thơ vẫn luôn là tiết mục lớn trong kinh thành, năm đó bà cũng phải lòng phu quân trong hội thi thơ.

Lúc này, Tả phu nhân lại nhắc đến chuyện cũ.

“Muội muội, muội có nói chuyện với muội phu về chuyện lúc trước mà ta nói không? Theo ta thấy thì hai nhà chúng ta thân càng thêm thân, không thể tốt hơn!”

Kiều phu nhân tỏ vẻ khó xử mà khẽ lắc đầu, “Tẩu tẩu, sợ là không được.”

Tả phu nhân nghe vậy thì xụ mặt xuống, “Làm sao? Muội muội đang chê Ninh nhi nhà chúng ta không xứng với Thiên Kinh sao?”

Tim Kiều Kiều Kiều đột nhiên đập nhanh.

[Tới rồi tới rồi! Nương, vùi chết bà ta đi! Xem về sau bà ta còn mặt dày đến nữa không?]

Nếu tình huống này xảy ra vào lúc trước, Tả phu nhân vừa xụ mặt thì chắc chắn Kiều phu nhân sẽ tươi cười rồi an ủi, khuyên ngăn.

Nhưng vào giờ này khắc này, Kiều phu nhân lại ngồi yên trên giường như một ngọn núi.

Bà nhẹ nhàng nói: “Tẩu tẩu đừng nóng giận, thật sự là lão đại có chính kiến quá lớn.”

Tả phu nhân nghe vậy thì nở nụ cười quái gở rồi nói, “Từ xưa đến nay lệnh của cha mẹ lời người mai mối, cho dù đứa nhỏ Thiên Kinh kia có chính kiến thì không phải hôn sự vẫn do hai người quyết định sao?”

Kiều phu nhân vẫn bình tĩnh, “Ta không làm được chuyện bắt ép con trẻ.”

Tả phu nhân lập tức giận đến bật cười, “Theo lời muội muội nói thì Ninh nhi không xứng với Thiên Kinh hay là phải cố gắng mới xứng với Thiên Kinh?”