Ngoài Ý Muốn Hoài Nhãi Con Của Thái Tử Địch Quốc

Chương 15-3:

"Cô không cần ngươi vào nước sôi lửa bỏng, mà muốn ngươi không tiếc bất cứ giá nào chạy đi."

Giang Uẩn lấy ra từ trong tay áo bản đồ địa hình vương cung Trần Quốc vừa mới vẽ xong, trải ra trên mặt đất: "Cô đã đánh dấu tất cả vị trí phòng thủ yếu kém ra đây rồi, ngươi hãy nhớ tuyến đường trước, tối nay đi cầu kiến Tùy Hành, quy phục hắn."

"Quy phục?"

Công Tôn Dương giật mình.

Giang Uẩn gật đầu: "Ngươi tùy tiện cung cấp cái gì cũng được, đợi đến khi trên đường thủ vệ áp giải ngươi trở về, lợi dụng lúc bọn họ thả lỏng cảnh giác, thừa cơ đào tẩu. Với tình huống trước mắt của ngươi, có mấy phần chắc chắn?"

Công Tôn Dương tính trước nói: "Có phần bản đồ điện hạ cung cấp này, thần ít nhất có tám phần nắm chắc, chỉ là bây giờ thần đang bị thương, chỉ sợ ít nhiều sẽ có chút liên lụy."

"Việc này Cô sẽ nghĩ cách giải quyết giúp ngươi."

"Sau khi chạy ra ngoài, ngươi lập tức chạy đến Mộ Vân Quan, truyền đạt mệnh lệnh của Cô cho Phạm Chu, Vân Hoài, để bọn họ giúp đỡ Sở vương cùng ổn định tiền tuyến bố trí phòng thủ."

"Cái gì…"

Công Tôn Dương kinh hoàng, chợt ý thức được điều gì, ngơ ngác hỏi: "Điện hạ đây là ý gì, lẽ nào điện hạ không cùng đi với thần sao?"

Giang Uẩn lắc đầu: "Cô ở đây có chuyện quan trọng khác muốn làm, tạm thời không cùng đi với ngươi, chờ khi làm xong chuyện này, Cô tự có cách rời khỏi."

Giang Uẩn nói một cách bình tĩnh thản nhiên, Công Tôn Dương không nghi ngờ gì, bởi vì hắn hiểu rõ, tuy rằng bên ngoài điện hạ có thanh danh "yếu ớt", nhưng thật ra lại ẩn giấu kiếm pháp hết sức lợi hại.

Điện hạ đã nhiều lần thoát chết, ở vương cung Trần Quốc này tự nhiên đi lại, có lẽ quả thực có dự tính khác!

Hắn lập tức trịnh trọng đồng ý.

Giang Uẩn lại nghiêm mặt phân phó: "Chờ khi trở lại biên giới Mộ Vân Quan rồi, các ngươi phải lập tức phát tán tin tức ra ngoài, nói Cô đã bình an trở về, đang tĩnh dưỡng ở Mộ Vân Quan. Chuyện còn lại, Phạm Chu biết phải làm như thế nào. Nếu phụ hoàng hỏi, ngươi hãy nói Cô bị thương nặng, tá túc nhà thợ săn ở biên cảnh Trần Quốc tĩnh dưỡng, chờ sau khi thương thế tốt lên sẽ tìm cơ hội về nước. Trước mắt Trần Quốc đã bị quân Tùy chiếm đóng, phụ hoàng hẳn sẽ không mạo hiểm đến tra xét tin tức… Nếu như bị tra xét, ngươi chỉ cần nói vì an toàn, có khả năng Cô đổi chỗ ở khác là được."

"Rõ."

Công Tôn Dương lĩnh mệnh, trong lòng đột nhiên hơi khó chịu, không yên lòng nói: "Điện hạ thật sự không cần thuộc hạ trợ giúp sao?"

Giang Uẩn nói không cần.

"Ngươi đi theo, sẽ chỉ liên lụy Cô."

Công Tôn Dương: "…"

Công Tôn Dương hổ thẹn đáp lại: "Vâng."

Từ khi đầu nhập thành môn khách của vị điện hạ này tới nay, điện hạ vẫn luôn lạnh nhạt bình tĩnh lại mạnh mẽ, Công Tôn Dương theo thói quen phục tùng.

"Điện hạ còn phải cẩn thận một người, Trần Kỳ, người này chính là một con rắn độc lòng dạ ác độc, lại là tâm phúc bên người Thái Tử Tùy Quốc, sau này chỉ sợ sẽ dùng nhiều thủ đoạn hơn để đối phó với Giang Quốc."

Giang Uẩn gật đầu, tỏ vẻ đã biết.

Nhìn thời gian cũng đã đủ, Giang Uẩn để Công Tôn Dương đánh thức Trần Quốc chủ.

Trần Quốc chủ rầm rì từ từ tỉnh lại, mắt nhìn thấy khuôn mặt hung ác của Công Tôn Dương, sợ hãi biến sắc, lại muốn hô to, lại bị Giang Uẩn đè lại.

"Người này đã bằng lòng chấp nhận điều kiện của Quốc chủ, quy phục Tùy Quốc, chúc mừng Quốc chủ, đã lập được công lớn."

Trần Quốc chủ mờ mịt: "Điều kiện gì?"

Giang Uẩn nhẹ nhàng đáp lại: "Cho hắn Thiên Kim Hoàn trị thương, đồ tốt trong quốc khố, mặc hắn chọn lựa."

Trần Quốc chủ: "…"

Trần Quốc chủ trở nên hoảng hốt.

Thiên Kim Hoàn, tên chết tiệt này làm sao biết được trong tay ông ta có Thiên Kim Hoàn.

Đó là kỳ dược chữa ngoại thương ngàn vàng khó cầu, ông ta cũng chỉ có một viên, là để lại cho bản thân dùng.

Còn có quốc khố yêu quý của ông ta.

Nếu tiếp tục như vậy, chỉ sợ ít ngày nữa sẽ bị đào rỗng!

Nhưng còn cách nào khác đâu, có thể tìm được một lối thoát, cũng đáng!

Trần Quốc chủ vâng dạ đồng ý.

"Được, ta đồng ý, cái gì ta cũng đồng ý. Vậy… Tráng sĩ, dự định khi nào quy phục?"

Công Tôn Dương túm lấy cổ áo của ông ta: "Vậy phải xem ngươi chừng nào thì đưa thuốc và vàng đến!"

"Lập tức, ngay lập tức! Tráng sĩ không cần kích động! Ta sẽ cho người đi lấy ngay đây!"

"Cút!"

"Ôi ôi…"

Ra khỏi điện, Trần Quốc chủ rất có cảm giác tìm được đường sống trong chỗ chết, đúng theo lời hứa hẹn cho Giang Uẩn ba vạn lượng hoàng kim làm tạ lễ. Một xấp kim phiếu thật dày khiến Trần Quốc chủ lên cơn đau gan.

Rốt cuộc đưa xong cái này, còn phải đưa thêm cái khác cho người bên trong!

Tác giả có lời muốn nói:

Giang Giang: Sinh hoạt phí tương lai get