Hàng loạt biến động xảy ra ở Trần quốc làm chấn động các nước phương Nam và cả các nước ở vùng biên giới phía Bắc. Các nước phương Bắc đã sớm thần phục dưới thiết kỵ quân Tùy, gần như chỉ ôm tâm trạng xem náo nhiệt, xem thái tử của bọn họ đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi, chỉ dựa vào một nhánh quân thiết kỵ tinh nhuệ đã dễ dàng chiếm được vùng đất phía Nam. Trong các nước Giang Nam, ngoại trừ Trần quốc sớm đã đầu hàng thì Vệ, Lạc, Khương, Vân, bốn nước còn lại cũng đen đủi khi thế tử cùng công khanh đại thần quan trọng của quốc gia đều rơi vào tay quân Tùy. Hai ngày nay bọn họ cũng phải chịu dày vò, ăn ngủ không yên, gần như đã bị vây trong trạng thái nửa đầu hàng, cho nên chịu áp lực lớn nhất bây giờ chính là Hoàng đế Giang quốc.
Mấu chốt quyết định thái độ của các nước Giang Nam chính là tin tức Giang Uẩn, thái tử Giang quốc rơi xuống vực chết không thấy xác truyền ra, chư quốc cơ hồ đã ngầm thừa nhận trong lòng tình hình Giang quốc bây giờ khó khăn muôn bề. Mấy năm trước, vị thái tử này dựa vào mỹ danh dùng lễ hiền chiêu đãi danh sĩ khắp thiên hạ, mời chào vô số người tài, trung dũng trí mưu trung thành với y, thiết lập Lưu Thương yến, xây dựng liên minh Kim Lan, giúp sáu nước Giang Nam đoàn kết chặt chẽ, từ đó dựng nên một tường thành kiên cố không thể phá vỡ. Quân Tùy tấn công, chia rẽ vài lần, cũng không thể xé rách một lỗ hổng trên tường thành này.
Hiện giờ thái tử Giang quốc đã chết, không khác gì cột trụ quan trọng nhất trên tường thành sụp đổ. Các nước Giang Nam rục rịch, nôn nóng đợi chia cắt các mưu sĩ dưới trướng Giang Uẩn cũng như khối thịt Giang quốc béo bở kia. Thậm chí đã có nước âm thầm nhờ người dùng tài sản lớn để chào mời những mưu sĩ nọ, cũng có thể lấy chức quan cao và bổng lộc hậu hĩnh hơn xa Giang quốc, hấp dẫn bọn họ đi tìm nơi nương tựa trung thành khác.
Mộ Vân Quan dưới ánh hoàng hôn trông như một con mãnh thú nằm chiếm cứ ở bờ sông, kéo lê thân hình thật lớn, trầm mặc đưa mắt nhìn những con sóng lớn của sông Hoàng Hà ập vào bờ rồi lại cuồn cuộn chảy ra xa.
Sở vương Giang Lang tóc buộc cao, ngoại bào rộng rãi màu đen, đang đứng suy tư trước doanh trướng của Phạm Chu.
Binh lính lui tới thấy một màn như vậy, đều tập mãi thành thói quen, không có chút kinh ngạc nào. Từ khi Sở vương phụng mệnh Hoàng đế đến Mộ Vân quan, tiếp quản việc quân sự của Mộ Vân quan tới nay, gần như mỗi ngày đều đến trước doanh trướng của Phạm Chu để thăm hỏi tình trạng vết thương của hắn.
Cho dù Phạm tiên sinh cáo bệnh không gặp, Sở Vương cũng mặc kệ mưa gió, ngày ngày kiên trì.
Sở Vương Giang Lang năm nay đã qua hai mươi, tướng mạo mặc dù cũng được xưng là tuấn mỹ, nhưng lại nhiều thêm vài phần trưởng thành nghiêm nghị, tính tình cũng nổi tiếng bất ổn, lúc tốt lúc xấu, hạ nhân trong phủ ai nấy đều sợ y.
Hai ngày nay thời tiết không tốt, bầu trời lại mưa phùn lất phất.
Ống tay áo của Giang Lang theo gió bay phấp phới, phong độ nhẹ nhàng đứng trước doanh trướng của Phạm Chu, trên mặt trầm tĩnh nhưng trong lòng lại vô cùng lo lắng.
Y đã đợi ngày này quá lâu rồi.
Trong lòng y có vô số tham vọng muốn thực hiện, y nóng lòng muốn đem tất cả thuộc hạ dưới trướng Giang Uẩn biến thành của mình.
Y là trưởng tử của Giang Đế, từ khi sinh ra đã được sủng ái, mẫu thân Thân phi cũng có quyền thế rất lớn, lẽ ra y đã thành công trở thành thái tử, được hưởng vô số vinh quang vinh dự.
Nhưng tất cả những điều này đã thay đổi sau khi Giang Uẩn xuất hiện.
Đệ đệ sinh sau vài năm của y không chỉ cướp đi vị trí thái tử của y, mà còn cướp đi sự chú ý của các triều thần và ánh mắt phụ hoàng dừng lại trên người y. Trước khi Giang Uẩn xuất hiện, bất kể là văn chương hay là ngũ nghệ khác, y đều thường xuyên được phụ hoàng khen ngợi, rất nhiều triều thần khen ngợi y nhạy bén hơn người, có thể đảm nhiệm trọng trách lớn. Nhưng từ sau khi Giang Uẩn xuất hiện, trong mắt các triều thần chỉ có thái tử "kinh tài tuyệt diễm", không còn Sở vương "bình thường không có gì lạ", thậm chí ngay cả cung nhân cũng lén nghị luận "Sở vương mặc dù đẹp, còn lâu mới bằng thái tử…”. Y nhiều lần nghĩ mãi mà không rõ, phụ hoàng rõ ràng chán ghét nhi tử do yêu hậu sinh, vì sao còn muốn kiên trì lập Giang Uẩn làm Thái tử. Tự mình làm cho mình không thoải mái sao?