Phải rồi! Chính xác là như thế!
Mình thích kiểu người giống như Lục Thần!
Chó hoang động dục thì sao chứ?
Ai không thích nhìn dáng vẻ khóc thút thít ở trên giường của công tử hòa nhã như ngọc?
Về phần vua dưa diễn trời diễn đất ở trong lòng kia…
Chỉ là một công cụ để tìm hiểu bí mật của kẻ địch thôi!
Cậu không hề quan trọng!
Phó Chu Trì tự tẩy não cho mình.
Kết quả là một giây sau đó, anh ta lại vểnh tai lắng nghe động tĩnh bên kia.
Đáng chết!
Cách quá xa rồi!
Lần sau thi đấu phải cố gắng lấy thứ tự cao hơn mới được!
“Nếu anh khó chịu thì để em đưa anh về nghỉ ngơi nhé?” Lục Thần thấy Phó Chu Trì an ủi mình thì lập tức thở nhẹ ra: “Dù sao em cũng ăn không vô.”
“Không cần.” Phó Chu Trì trả lời có lệ một câu: “Cậu muốn về thì về trước đi. Tôi phải ở thêm một lát nữa.”
Lục Thần: “…”
Sao lại thay đổi thái độ nữa rồi?
Còn nữa… đĩa thức ăn sạch bong rồi, anh ở lại đây làm gì nữa hả?
***
“Tâm sự về quá khứ của cậu nhé?” Diêm Cẩn Dự mỉm cười phá vỡ giai đoạn xấu hổ của buổi hẹn hò: “Tôi cảm thấy rất hứng thú.”
“Tin tưởng tôi, anh sẽ không cảm thấy hứng thú đâu.” Tống Nhất Xuyên nhún nhún vai.
—— “Bởi vì không có chuyện gì hay ho cả!”
—— “À phải rồi, chuyện mà mình thấy ban nãy có thật không đây? Nhà họ Diêm quá đáng như vậy hả? Để mình xem lại thử!”
Đám con nhà giàu lập tức phấn chấn hẳn lên, ha ha ha… trọng điểm đến rồi!
—— “Con trai cả Diêm Thiên Thành đang được đẩy lên ghế thừa kế không phải là con trai ruột?”
—— “Hóa ra ông Diêm là hiệp sĩ tiếp mâm? Vợ mang thai trước khi cưới?”
—— “Ba ruột của Diêm Thiên Thành là tài xế bên nhà mẹ ruột?”
—— “Hai người thanh mai trúc mã tình đầu ý hợp, nhưng vì thân phận địa vị nên bị buộc phải chia tay?”
—— “Gả vào nhà họ Diêm chỉ vì liên hôn thương nghiệp, cơ bản là không có tình cảm, cho nên sau khi kết hôn mạnh ai nấy chơi?”
—— “Vậy thì không tính là đội nón xanh, bởi vì nhiều năm qua ông Diêm cũng chơi bời lêu lổng ở bên ngoài, con riêng…”
Nghĩ đến đây, Tống Nhất Xuyên lén nhìn Diêm Cẩn Dự một cái.
—— “Nói đi thì phải nói lại, ít nhất thì con riêng là con mình, tốt hơn giao xí nghiệp gia tộc cho người khác họ nhiều lắm, đúng không?”
Đám con nhà giàu: “!!!”
Bí mật này sốc óc ghê!
Vì ảnh hưởng trực tiếp đến tranh đấu hào môn luôn mà!
Diêm Cẩn Dự vốn dĩ đã bị loại ra khỏi vị trí thừa kế, lần này chắc là…
“Tôi phải cảm ơn cậu thế nào đây?” Diêm Cẩn Dự chợt cười hỏi, trong đôi mắt phượng chợt lóe một chút tăm tối.
Tống Nhất Xuyên sửng sốt: “Cảm ơn tôi hả? Cảm ơn tôi chuyện gì?”
“Cảm ơn cậu đã xuất hiện.” Diêm Cẩn Dự nói bằng giọng điệu đầy ẩn ý.
Tống Nhất Xuyên vừa định lên tiếng thì bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng pháo hoa.
Cậu vô thức quay đầu xem, liền thấy màu sắc rực rỡ trên bầu trời đêm.
Cậu không để ý thấy Diêm Cẩn Dự đang nhìn chằm chằm vào mình, một lúc lâu sau cũng chưa dời tầm mắt.
Đạo diễn nhìn thấy cảnh này qua máy quay, cảm thấy cực kì lãng mạn.
Ông ta đang định xem điểm đánh giá của show có tăng lên hay không thì trợ lý chạy về nói: “Đạo diễn, đã có kết quả nam khách mời được chào đón nhất đêm nay.”
“Ai vậy?” Đạo diễn vừa nhìn điện thoại vừa hỏi.
“Tống Nhất Xuyên!”
“Hả?” Đạo diễn ngạc nhiên ngẩng đầu: “Lại là cậu ta nữa hả?”
Sao đây? Cậu định đứng đầu suốt một mùa luôn à?