Cô và Chử Liệt tựa như hai đường thẳng song song có một khắc đột nhiên ngoài ý muốn giao nhau, chỉ có một điểm ngắn ngủi cắt qua như thế, tiếp đó là khoảng cách càng lúc càng xa thêm.
Ở vào thời điểm khi đang xếp hàng, Từ Đan hơi ngẩng đầu nhanh chóng liếc mắt nhìn Chử Liệt một cái, còn Chử Liệt ở đằng kia thì hai mắt từ đầu đến cuối đều nhìn thẳng nhìn thẳng phía trước, không có chú ý tới người con gái đã từng đưa anh về nhà, chứa chấp anh một đêm là Từ Đan kia.
Ở trong đoạn ký ức diễn biến tiến hành đến nơi đây, Từ Từ ấn nút tạm dừng, sau đó gọi.
Từ Từ: “Hệ thống?”
Hệ thống: “Ở đây.”
Từ Từ: “Nhiệm vụ của tôi là gì?”
Hệ thống: “Ngài tiếp thu xong rồi toàn bộ tin tức sao?”
Từ Từ: “Còn không có.”
Hệ thống: “Thế thì mời ngài duy trì kiên nhẫn, chờ tiếp thu toàn bộ tin tức, sau đó mới nên đặt câu hỏi.”
Từ Từ: “Ừ, tốt, thật ngại quá.”
Hệ thống không có trả lời.
Từ Từ đành phải tiếp tục để cho hình ảnh ở trong đầu tiếp tục chuyển động.
Tuy rằng Từ Đan không có bằng đại học danh tiếng, nhưng tính cách của cô lại thẳng thắng, trong lòng luôn tinh tế cẩn thận, nghiêm túc phụ trách công tác của bản thân, rất nhanh sau đó đã được đặc cách đề bạt đến bên cạnh Chử Liệt, trở thành một trong ba người thư ký thân cận bên anh, hơn nữa cô còn là nữ thư ký duy nhất theo anh.
Chử Liệt chưa từng đối với Từ Đan có bất luận cái gì ám chỉ, nhưng sau thời gian gần gũi ở bên cạnh quan sát, Từ Đan lại dần dần vì rung động vì Chử Liệt.
Có lẽ, đó chẳng qua là chút cảm tình từ việc yêu thích bởi cái nhìn đầu tiên kéo dài tới giờ.
Dáng vẻ nghiêm túc khi Chử Liệt chuyên chú không chút cẩu thả trong thời gian làm việc, bộ dạng tự tin chuyện trò vui vẻ trong yến hội của Chử Liệt, phong thái đĩnh đạc thành thạo cuốn hút lúc Chử Liệt xã giao cùng mọi người… Làm thư ký bên người Chử Liệt, Từ Đan còn biết được rất nhiều chuyện về anh, giống như Chử Liệt chính là một người đua xe nghiệp dư, hơn nữa Chử Liệt còn rất tốt bụng, mỗi tháng anh đều sẽ định kỳ đến trung tâm cô nhi Thiên Hương, lấy danh nghĩa cá nhân tận sức giúp đỡ vài đứa bé nghèo khó…
Rút đi vẻ sáng chói của nhà họ Chử, có thể nói Chử Liệt người này dường như càng thêm có vẻ loá mắt.
Lóa mắt đến mức làm cho người ta không có biện pháp dời đi ánh mắt, chỉ có thể không ngừng nỗ lực đuổi theo từ phía sau.
Sau đó, không có sau đó.
Chử Liệt là đứa con trai trưởng mà nhà họ Chử luôn lấy làm tự hào, tương lai chính là người kế nghiệp, là người dẫn dắt đưa sự nghiệp của nhà họ Chử lại tiến thêm một bước khuếch trương lớn hơn nữa, các bậc trưởng bối trong nhà đã sớm tuyển định đối tượng liên hôn thật tốt cho anh.
Đối phương là con gái út của một nhà có gia thế bối cảnh không thua gia tộc họ Chử chút nào, tên gọi Diệp Lấy Nhu.
Diệp Lấy Nhu là du học sinh từ nước ngoài trở về, sau đó nghe theo sự sắp xếp ở trong nhà tiến vào công ty Chử thị làm việc, danh xưng mỹ miều nói rằng học hỏi, làm từ cơ sở đi lên, nhưng lại công khai cho mọi người đều biết rõ thân phận của cô ấy, hơn nữa bản thân cô ấy lại là người đẹp có giọng nói ngọt khéo léo, cho nên có thể nói bất luận đi đến chỗ nào đều là tựa như là vầng trăng sáng trên cao được ngôi sao vây chung quanh khắp nơi.