Tiểu Nói Lắp Mang Theo Nhãi Con Tham Gia Oa Tổng

Chương 24

Buổi sáng dùng một ít đồ ăn đơn giản như cháo xong thì con sâu nấu nướng trong người Trình Tri Lạc trỗi dậy, nghĩ tới số thực phẩm trong tủ lạnh kia mà ngứa tay ngứa chân ghê gớm.

Dù sao thì hiện tại cũng buồn chán chả có việc gì làm, hợp đồng của La Phi thì vẫn chưa được phê duyệt, đoán chắc là phải đợi mất vài ngày, Phó Dư Hoài cũng không rep lại tin nhắn của cậu, đi làm ít trà chiều cho nhóc con phải chịu đói mấy ngày trời bồi bổ thân thể thì cũng không tồi.

Nhóc con gầy quá rồi, béo thêm một chút thì vừa đẹp.

Sở thích của cậu cũng không nhiều, nếu có thể thì đợi mấy chuyện rắc rối này kết thúc thì cậu muốn phát triển theo nghiệp nấu ăn, học những kiến thức có liên quan tới dinh dưỡng trong thực phẩm, mở một quán ăn nhỏ thuộc về bản thân, không lộ mặt mà livestream nấu ăn gì đó cũng đều không tồi.

Chính vào lúc Trình Tri Lạc xuống tới tầng một, ngẩn người trước đống thực phẩm trong tủ lạnh, điện thoại đột nhiên reo lên mấy tiếng “ding dong”.

Là tin nhắn trả lời của lão già kia.

Lão già: [Đã giới thiệu danh thϊếp “Mẹ của bé con bốn tuổi” cho bạn]

Lão già: [Tôi sẽ để Từ Kỳ sắp xếp các mặt hàng và mấy đơn đặt hàng càng sớm càng tốt]

Lão già: [Bảo mẫu có vấn đề gì sao? Bà ta lấy đồ mua cho Hạ Hạ à?]

Lão già: [Cậu có cần tôi xử lý không, hay cậu có dự định gì khác rồi?]

Lão già: [Hiện tại Hạ Hạ sao rồi?]

Xem ra lão già hẳn đã đoán ra được gì đó rồi, hơn nữa còn rất gấp gáp.

Nhưng cho dù anh có vội thì vẫn hiểu ý của Trình Tri Lạc, cậu muốn giải quyết chuyện này cho đàng hoàng, chứ không phải trực tiếp “việc công xử lý theo phép công”.

Dựa theo hình tượng nhân vật của anh trong sách, anh sẽ không gửi tin nhắn hàng loạt cho người khác như thế này, đổi lại là người khác có lẽ đã gọi điện cho nhanh.

Dù sao, đối với người bình thường thì một cuộc gọi là cách giải quyết vấn đề thuận tiện và nhanh chóng nhất còn gì.

Nhưng anh không trực tiếp gọi cho Trình Tri Lạc, có lẽ là vì cân nhắc đến tật nói lắp của cậu cho nên mới chọn cách tiếp tục liên lạc qua tin nhắn.

Đối với chuyện này, Trình Tri Lạc rất hài lòng, đặc biệt là sau mấy cuộc gọi liên hoàn ban nãy của La Phi, mức độ hài lòng lại tăng thêm một chút.

Ngón tay Trình Tri Lạc gõ nhẹ trên bàn phím, gửi lời mời kết bạn Wechat cho bảo mẫu mà Phó Dư Hoài gửi qua.

Trình Tri Lạc lập tức quay lại khung trò chuyện với Phó Dư Hoài, tiếp tục gõ…

Trình Tri Lạc: [Có chút vấn đề, khi nào có hóa đơn của anh thì nói sau nhé.]

Trình Tri Lạc: [Tôi sẽ thử xử lý trước xem sao, khi nào cần tôi lại tìm anh.]

Trình Tri Lạc: [Hạ Hạ đỡ nhiều rồi, đọc sách xong thì lăn ra ngủ rồi.]

Dựa theo quan hệ giữa Phó Dư Hoài và Phó Hạ, cậu sợ nếu giao chuyện bảo mẫu cho Phó Dư Hoài thì quá thẳng thắn, vậy sẽ không đạt được hiệu quả vừa vả mặt bảo mẫu tâm địa độc ác vừa dạy cho nhóc con một bài học được.

Đầu bên kia nhắn tin lại rất nhanh.

Lão già: [Được, làm phiền cậu rồi.]

Lão già: [Bên này hơi bận chút chuyện, lúc nào rảnh tôi sẽ về biệt thự thăm Hạ Hạ.]

Cũng khá lịch sự đó chứ.

Có điều nói chuyện với lão già chẳng thú vị chút nào, cứ như nói chuyện với robot vậy.

Trình Tri Lạc dứt khoát trả lời anh bằng biểu tượng cảm xúc "Cún con OK", chuẩn bị ngắt giao diện để tìm kiếm hướng dẫn ăn uống trà chiều thì có vài tin nhắn gửi tới.

Lão già: [Về show thiếu nhi, nếu cậu thực sự muốn tham gia thì có thể dẫn Hạ Hạ đi cùng, tôi bảo một người bạn đi cùng hai người, cũng coi như có người chăm sóc.]

Trình Tri Lạc đọc tin nhắn này xong thì ngơ ra một lúc.

Hôm nay cậu lấy cớ muốn tham gia một chương trình giải trí mới ký kết mà nhắc đến việc hủy bỏ hợp đồng hôn nhân, vậy nên không thể chăm sóc nhóc con được.

Không ngờ Phó Dư Hoài lại thực sự đi điều tra mấy thứ chương trình giải trí này, còn chủ động đề nghị đưa Phó Hạ cùng tham gia nữa.

Cậu vẫn đang lo lắng không biết nên nói thế nào với Phó Dư Hoài về chuyện đưa Phó Hạ tham gia show thiếu nhi sau khi hợp đồng rút ngắn thời gian ký kết phía công ty có hiệu lực.

Thật may mắn, gặp trời mưa lại có người đưa dù...

Ngay lúc Trình Tri Lạc sững sờ, Phó Dư Hoài lại gửi thêm vài tin nhắn.

Lão già: [Tên cậu ta là Nghiêm Cảnh.]

Lão già: [Đây là danh thϊếp, cậu có thể gửi lời mời kết bạn cho cậu ta.]

Lão già: [Đã giới thiệu danh thϊếp "scenery" cho bạn.]

Nghiêm Cảnh...

Trình Tri Lạc vừa gửi lời mời kết bạn vừa cảm thấy hình như mình đã từng nghe qua cái tên này ở đâu đó.

Nghiêm Cảnh... Nghiêm Cảnh...

Ngay khi vừa gửi kết bạn, ngón tay Trình Tri Lạc đã dừng lại một chút.

Nghiêm Cảnh... không phải là tên của ảnh đế sao?