[Chương này có nội dung ảnh, hãy bật mạng để xem trọn vẹn nha]
Trần Cảnh vẫn luôn không nói chuyện, anh biết đây là con trai do vợ trước Trác tổng sinh ra, Trác tổng chỉ có một đứa con này, tương lai chắc cũng giao quyền thừa kế cho nó. Mà nhìn một màn trước mắt, Tống Chiêu cùng thằng bé sống chung không tồi. Việc này với Tống Chiêu là chuyện tốt, về sau duy trì như vậy là được rồi.
Cuối tuần chắc nhiều người cũng được nghỉ, nên Tống Chiêu định phát sóng sớm, kim ngắn vừa chỉ 5 giờ chiều, chính thức livestream.
Một phút, trăm người xem dũng mãnh tiến vào phòng phát sóng trực tiếp. Màn hình đều là chào hỏi, Tống Chiêu cũng lịch sự đáp lời.
Tống Chiêu: “Hôm nay là cuối tuần, chúng ta bắt đầu sớm một chút, không trễ mọi người buổi tốt đi hẹn hò, hôm nay chúng ta làm cá quế chiên xù, không phải nấu ‘sóc’, chỉ cần cá quế và gia vị tôi là thông báo trước đó, mọi người có chuẩn bị nguyên liệu cùng nhau làm không?”
‘Có’
‘Có có’
‘Theo Chiêu Chiêu làm đồ ăn ngon, vui vẻ hạnh phúc’
Tống Chiêu nhìn thấy bình luận đó, cười: “Chúng ta bắt đầu nào, tôi sẽ làm chậm một chút, mọi người theo không kịp thì nhắn lên, tôi sẽ cố gắng chậm lại”
Không thể không nói, đối với những người hâm mộ đáng yêu như tiểu thiên sứ, Tống Chiêu vẫn sẽ để tâm.
Tống Chiêu: “Nào, chúng ta đem cá làm sạch vây, mang, nội tạng. Không vội, từ từ làm. Sau đó, bỏ da đầu, cắt phần đầu dùng dao đ/ập nhẹ, sau đó lóc xương. Cẩm thận chút đừng cắt vào tay, cũng đừng mạnh quá làm vỡ bong bóng cá, nghiêng dao giống như vậy, không nông không sâu, sau đó rút ra từ đuôi”
Đến đây, Tống Chiêu dừng khoảng 10 phút để chờ đợi, dù sao dùng dao cũng không phải kỹ thuật đơn giản. Đối với dân không chuyên xác thật hơi khó, đã có người từ bỏ, cũng có người kiên trì.
Tống Chiêu: “Tay không thạo cũng không sao đâu, chút nữa thành phẩm có thể không đẹp mắt nhưng chắc cũng sẽ không ảnh hưởng tới hương vị”
Lời nói này của Tống Chiêu giúp người muốn từ bỏ lại có niềm tin mới, tiếp tục thực hành.
Tống Chiêu: “Rồi, ướp thịt cá bằng muối, tiêu say, bột chiên, nhớ đều tay đều gia vị thấm đều”
Tống Chiêu nói gì thì khán giả làm đó, tràn đầy tín nhiệm.
Tống Chiêu bật bếp, làm nóng chảo, đợi dầu nóng khoảng 7 phần, đem cá nhúng bột vào chiên đến khi cá vàng thì vớt ra, đầu cá cũng vậy, rồi đặt lên bàn.
Nhìn cá chiên xong, mọi người liên hiểu vì sao con là cá quế chiên xù.
Tống Chiêu: “Vẫn chưa xong, mọi người đem hạt thông bỏ vỏ đã chuẩn bị và chảo dầu đảo, nổ thành như vậy thì để sang một bên, dùng dầu thừa làm sốt”
Miệng nói tay bổ thêm xíu nước, muối, đường, sốt cà chua, dấm nấu bằng lửa chín, ‘xèo xèo ùng ục’, rồi trải lên thịt cá, đem hạt thông cũng rải lên”
Tống Chiêu đặt đĩa cá trước camera: “Như vậy có phải nhìn giống một con sóc không? Đây là nguyên nhân món này có tên như vậy, nào, mời mọi người ăn trước, mọi người nấu xong cũng tự mình nếm thử, hương vị hẳn cũng không khác”Phòng phát sóng trực tiếp nhân số đã hơn ngàn người, có người học nấu theo Tống Chiêu, ngỡ ngàng bật ngửa vì bị tay nghề nấu ăn của bản thân đã lên tầm cao mới. Ôi đôi tay này có thể nấu ăn sao?
Tặng quà, nhất định phải tặng quà, nếu không nhờ Chiêu Chiêu dạy họ, họ cũng không phát hiện mình có thiên phú như vậy đâu!
Vì thế màn hình đều là khen thưởng, xem ra học đi đôi với hành là đúng.
Người không chuẩn bị nguyên liệu, chỉ có thể mỏi mắt nhìn đĩa cá quế bên kia màn hình mà chảy nước miếng, bình luận gào khóc hu hu, có vẻ đầy bất mãn. Nhưng đợi lần sau sẽ vào xem tiếp, nam tử hán đại trượng phu, gâu gâu gâu.
Tống Chiêu: “Cảm ơn quà tặng của mọi người, không cần tặng thêm nữa, tôi muốn xuống live hưởng thụ đồ ăn, hẹn gặp lại, lần sau làm gì sao, tôi sẽ thông báo sau, cảm ơn mọi người”
Mọi người tặng quà quá nhiệt tình, Tống Chiêu cảm ơn không kịp, quả nhiên là người không thiếu tiền.
Tống Chiêu tắt livestream, mời: “Kết thúc phát sóng rồi, mọi người nếm thử xem...Anh sao lại về?”
Cái từ ‘lại’ này nói ra rất thuận miệng.
====
Tác giả có chuyện muốn nói:
Cách làm tra từ Baidu, tôi cũng chưa làm qua, đao pháp này tôi cũng không biết làm. Có tiểu tiên nữ nào làm thành công không?
Tiểu kịch trường:
Tống Chiêu chán ghét: “Sao anh lại về?”
Đúng giờ ăn tối, anh canh chuẩn ghê!
Trác Thiếu Phàm: ...
Anh là lấy tài nguyên trả tiền ăn, không ăn miễn phí mà. Tui tủi thân nhưng tui không nói.