Chạy Trốn Khỏi Vương Tử Ai Cập Tàn Bạo Cố Chấp

Chương 5: Lời hứa

Ông lão bán chà là cũng đang ngẩng đầu lén lút đánh giá thiếu nữ, bởi vì có rất ít phu nhân mặc váy lụa xếp nếp đến mua loại đồ ngọt thấp hèn như quả chà là.

Ông lão liếc mắt nhìn Sarah mặc vải lanh trắng ngà đứng bên cạnh thoạt nhìn càng giống nữ dân thường hơn.

Ông lão chớp mắt nghĩ rằng Sarah là người hầu của thiếu nữ xinh đẹp kia.

"Trên đường hôm nay có rất nhiều lính canh. Chẳng lẽ là vì yến hội kia sao?"

Sarah đi phía trước, để mặc thiếu nữ bám vai nàng đi theo phía sau.

Thiếu nữ nghe được lời này liền vội vàng nhìn ngó xung quanh.

Quả nhiên, trên đường không những có rất nhiều lái buôn đi tới đi lui, còn có mấy đội lính canh đội khăn trùm đầu ngang qua đám người.

“Hay là chúng ta tránh xa bọn họ ra một chút, ta thấy mấy mũi đao sắc nhọn của đám lính canh này thoạt nhìn rất đáng sợ."

Thiếu nữ lúc này chỉ biết mím môi nhỏ giọng cầu khẩn Sarah.

“Phía trước chính là thần miếu A Mông.”

Sarah cắn một quả chà là và không quan tâm đến lời cầu xin của thiếu nữ bên cạnh.

Dù sao thì người anh Titan của Sarah chính là trợ thủ đắc lực của thư ký trong thần miếu cho nên những lính canh làm việc ở thần miếu A Mông cũng không dám trêu chọc nàng ta.

Thiếu nữ thở dài một hơi vì nàng cũng hiểu với tính cách không sợ trời đất này thì Sarah sẽ không tránh đi.

Đúng lúc này, bên tai đột nhiên truyền đến tiếng vó ngựa vang dội.

Đám lạc đà và người đi đường trên phố đều sợ hãi bỏ chạy trước tiếng vang như muốn rung trời lở đất.

Cát bụi bắn tung thành từng khối như đám mây dày đặc, trong gió bụi mịt mù hiện lên hình ảnh hai con ngựa màu đen khỏe khoắn kéo một chiếc chiến xa màu vàng chạy như điên lao vụt tới.

Chiến xa được chạm khắc biểu tượng hoa sen và lá cọ sống động bằng sơn dầu màu xanh lá cây và vàng giấy xa xỉ.

Một thanh niên với mái tóc đỏ rực, đường cong cơ thể rắn chắc hoàn mỹ, đôi mắt hoàng kim sáng quắc, khuôn mặt tuấn mỹ giận dữ đang vội vàng nắm chặt dây cương phi nước đại trên chiếc chiến xa.

“Hôm nay lại có thể nhìn thấy điện hạ Già Tạp Nhĩ sao?”

Sarah hào hứng kéo chặt cánh tay thiếu nữ đẩy về phía trước, nhưng lúc này lại phát hiện thiếu nữ đang cố gắng thu mình lại, trốn ở sau người nàng ta, khuôn mặt xinh đẹp lúc này đã tái nhợt không chút máu.

Thiếu nữ đột nhiên nhớ về khoảng thời gian ám ảnh trước kia.

Những ngày sống trong vương cung lạnh lẽo, chính vị vương tử có mái tóc đỏ rực như lửa kia đã từng cười nhạo đè nàng lên ghế dài hoàng kim, hơi thở nóng bỏng không ngừng phà vào cổ nhỏ mẫn cảm của thiếu nữ.