Chạy Trốn Khỏi Vương Tử Ai Cập Tàn Bạo Cố Chấp

Chương 4: Ra phố

Đây là vật duy nhất chứng minh nàng đã đến từ đâu.

Thiếu nữ chớp chớp mắt.

Đúng vậy, tất cả chỉ là ác mộng mà thôi.

Bao gồm cả sự cường đoạt của người nam nhân tàn bạo đáng sợ kia...

Thiếu nữ run rẩy một chút.

Chỉ cần rời khỏi Ai Cập, chỉ cần rời khỏi Ai Cập là có thể trở về......

Thiếu nữ chợt thở dài…

Buổi chiều mặt trời mới tan đi một chút.

Titan đã sớm ra ngoài đi thần miếu xin nghỉ, mà Sarah ở nhà với thiếu nữ, uống vài ngụm rượu nho nhà mình ủ lại chơi cờ Ai Cập một lát, vẫn nhàn đến nhàm chán.

"Có rất nhiều địa điểm thú vị có thể ghé thăm ở Memphis trong vài ngày tới. Nếu cô về Hittite rồi thì không biết khi nào chúng ta mới có thể gặp lại! Dù sao hiện tại cũng đang rảnh rỗi, không bằng chúng ta ra phố chơi đi?"

Ra phố?

Thiếu nữ cúi đầu nhấp một ngụm rượu nho trong tay, không đồng ý ngay mà vẫn chần chừ một chút. Dù sao nơi này cũng là Memphis, nơi gần vương cung nhất.

Nếu ra ngoài......Có thể bị người nọ phát hiện lại bị bắt về trong vương cung giam giữ hay không?

Môi thiếu nữ mấp máy vì sợ hãi nhưng không dám phát ra âm thanh nào.

Sarah đợi một lúc, thấy thiếu nữ cứ do dự hồi lâu nên nàng ta đoán đây thiếu nữ chỉ đang ngượng ngùng, liền quyết định cầm áo choàng lên quấn quanh người thiếu nữ.

Thiếu nữ vẫn đang suy nghĩ phải từ chối như nào cho tốt đã bị nàng ta kéo tay lao ra cửa.……

Trong khu chợ Memphis tấp nập nhộn nhịp, có người đang thổi kèn thôi miên rắn, phối hợp với tiếng chuông trên người lạc đà đã tạo nên giai điệu ngoại lai độc đáo, áo choàng mỏng manh không cách nào che giấu được váy lụa trắng xa xỉ đang mặc trên người thiếu nữ.

May mắn thay trong số người đến người đi có rất nhiều phu nhân giàu có mặc váy sa trắng xếp nếp, các nàng cũng dẫn theo con nhỏ ra ngoài dạo phố, còn có bảo mẫu vây quanh, có người hầu chạy theo che nắng phe phẩy quạt, có người thì khiêng đồ, có người thì mua bán, đoàn người đông đúc nhộn nhịp trong khu chợ phồn hoa.

"Rất ngọt đó, khắp nơi ở Ai Cập đều trồng cây chà là, đây là vật bần tiện nhất, cho nên không cần khách sáo, không tốn bao nhiêu tiền, cô mau nếm thử đi."

Sarah mua một cái chậu sành nhỏ đựng đầy quả chà là khô nhét vào trong tay thiếu nữ, những quả chà là màu nâu vàng óng được đựng ở trong chậu sành không hiểu sao có vẻ khô quắt đến đáng thương.

Thiếu nữ chỉ gật đầu, nghiêm túc kéo áo choàng xuống lấy một quả ăn thử.

Hương vị ngọt ngào như muốn hòa tan trong miệng.

Ăn không giống vị ngọt của hoa quả tươi đã chín, mà càng giống vị ngọt ngào của mứt hơn.