Giang Nguyên Tuế?
Nhìn Đoạn Triều cười giả lả cùng với ông chủ rụt cổ đứng một bên mà không dám nói gì, Tạ Tri Hành bình tĩnh nói, “Được, các ngươi chờ ta một lát.”
Đoạn Triều gật đầu, ngồi xuống cùng chờ Tạ Tri Hành với Thính Lôi, tiện tay gọi một ấm trà nóng. Vì có tuyết rơi nên khó dùng xe ngựa, hai người bọn họ đi bộ tới đây, dọc đường đi bọn họ sắp bị lạnh tới nỗi phát choáng.
Sau khi chờ một lúc lâu, uống hết cả ấm trà mà Tạ Tri Hành vẫn không xuất hiện, Đoạn Triều cảm thấy không ổn. Gã đi ra sân sau mới phát hiện, đúng là Tạ Tri Hành chạy mất rồi.
Sắc mặt của Đoạn Triều trở nên u ám, “Về thôi.”
Sang hôm sau, trời còn chưa sáng mà ba người đã vội vã khởi hành, nghe nói là bên phía Kim Lăng viết thư giục bọn họ. Sau cái lần đó, Tạ Tri Hành không còn nghe được bất kỳ tin tức nào về Tạ Tri Hành, như thể hắn đã hoàn toàn biến mất khỏi Uyển Thành.
Mãi đến một tháng sau, tin tức Tạ Tri Hành đứng đầu bảng thi Hội và chuyện hoàng đế khen bài thi của hắn không dứt miệng đã được đồn khắp hang cùng ngõ hẻm, ai ai cũng nói chỉ cần đợi đến kỳ thi đình vào tháng hai năm sau, hắn sẽ là trạng nguyên năm nay.
Giang Nguyên Tuế ngồi trên giường nhỏ, nhìn người đàn ông quỳ một gối ở trước mắt mình mà lòng rối bời. Người đàn ông giơ một tay nắm lấy mắt cá chân của nàng, tay còn lại đang đi hài nhung mềm cho nàng, đó là đôi hài được chế tạo đặt biệt, bên trong có nhung, Tạ Tri Hành còn hơ qua lửa cho nàng nên nó rất ấm.
Vậy tại sao mọi chuyện lại trở nên như thế nào?
Nửa tháng trước, Tạ Tri Hành mất tích lại tới nhà họ Lương, lại nhắc tới hôn sự lần trước, Giang Nguyên Tuế nghĩ đến chuyện để hắn ở trong tầm nhìn của mình thì sau này sẽ tiện việc ra tay nên giữ hắn lại, nhưng nàng không nói có đồng ý với hôn sự kia hay không.
Sau lần đó, Tạ Tri Hành dần dần tiếp nhận chuyện lặt vặt từ tay nha hoàn của của Giang Nguyên Tuế, ban đầu nàng còn từ chối, chống cự, sau đó nàng quen dần với chuyện này, vì Tạ Tri Hành rất biết cách chăm sóc người khác.
“Nàng đang nghĩ gì thế?”
Tiếng nói của người đàn ông kéo nàng về với thực tại, hôm nay là ngày giao thừa, năm ngoái nàng, Lương Tầm, Tễ Hòa, Đoạn Triều và anh em Lôi Thính cùng với bà vυ' Ngọc Thanh đã trông nom hai anh em bọn họ từ nhỏ đến lớn cùng mừng năm mới. Nhưng năm nay Lương Tầm có việc bận không thể tham gia, chỉ còn lại năm người bọn họ và Tạ Tri Hành.