Mỹ Nhân Tư Hoa Niên

Chương 24

"Vậy cô nương gia nhà ngươi, mỗi lần đi thăm người điên ở Tây Thiên Viện về thì nói những gì?" Tam phu nhân bưng chén trà lên, uống một ngụm, cố ý hỏi.

Mai Mặc quỳ gối trước mặt nàng, thấp giọng nói:

"Cô nương nhà nô tì mỗi lần trở về đều tâm sự nặng nề, những ngày qua nàng ta gần như là ngày đêm luyện tập đàn kỹ, nói muốn ở hội hoa xuân mùng mười tới, đoạt được hạng nhất, dáng vẻ nhất định phải đạt được với bất kì giá nào, nô tỳ cũng thật sự không hiểu nàng ta muốn làm cái gì."

Chu thị nhếch môi, hừ lạnh nói: "Nàng ta muốn làm gì liền làm được sao?"

Nhìn Chu thị vẻ mặt hung ác, Mai Mặc bất giác lui về phía sau. Vừa mới lui người, Chu thị lại nhấc tay, nói:

"Ngươi đứng lên đi. Những ngày tới ngươi vẫn như cũ nhìn chằm chằm nàng ta, không cần phải nói gì, làm gì, tất cả giống như bình thường, đợi đến lúc thời cơ chín muồi, ta sẽ bảo Liễu Bình nói cho ngươi biết sắp xếp của ta."

Mai Mặc đứng lên, nói:

"Dạ. Nô tỳ hiểu rõ. Những ngày tới nhất định sẽ nhìn chằm chằm Tứ cô nương."

Chu thị gật gật đầu, trấn an nói: "Ngươi chỉ cần an tâm thay ta làm việc, đợi đến lúc giải quyết được phiền toái này, ngươi liền đến hầu hạ trong phòng ta, ta làm chủ để ngươi lên làm nha hoàn nhất đẳng, mặt khác còn có ban thưởng."

Mai Mặc vừa nghe, mừng rỡ như điên, vội vàng quỳ xuống dập đầu với Chu thị nói:

"Đa tạ Tam phu nhân, Mai Mặc kiếp này có thể được Tam phu nhân trọng dụng, đó là do tổ tiên tích đức, phần mộ tổ tiên bốc lên khói xanh[1], đa tạ Tam phu nhân."

[1] phần mộ tổ tiên bốc lên khói xanh: ý chỉ có việc may mắn, tốt đẹp

Chu thị thoáng cười, khóe miệng giương cao, nhưng trên mặt vẫn cố làm ra vẻ bình tĩnh, nói:

"Trở về đi. Đừng để lộ ra sơ hở."

"Vâng. Nô tỳ cáo lui."

Sau khi Mai Mặc rời khỏi, Liễu Bình hỏi Tam phu nhân: "Biểu thẩm, người thực sự muốn đưa nha đầu kia làm nha hoàn nhất đẳng sao? "

Liễu Bình cũng không phải lòng dạ nhỏ nhen, mà bởi vì mặc dù nàng ta là bà con xa của Tam phu nhân, nhưng cũng phải liều mạng nhiều năm như vậy mới đạt được thưởng thức cùng tín nhiệm của Tam phu nhân, trở thành nha hoàn nhất đẳng, mà Mai Mặc chỉ là một nha hoàn thô sử, chẳng lẽ lại muốn ngang hàng với nàng ta? Việc này ai gặp phải trong lòng cũng sẽ cảm thấy không thoải mái.

Trong lòng Tam phu nhân đã có tính toán, cho nên tâm tình tốt lên rất nhiều, nghe Liễu Bình hỏi như vậy, lúc này mới chọc chọc đầu của nàng ta, nói:

"Ngươi đúng là đầu gỗ, uổng cho ngươi đi theo ta lâu như vậy, ngươi cho rằng nha hoàn nhất đẳng dễ làm như vậy? Nàng ta cùng lắm chỉ như con chó, nếu ta không nói như vậy, nàng ta làm sao sẽ khăng khăng một mực làm việc cho ta? Chỉ cần nàng ta làm việc kia, thì không có ai có thể bảo vệ được nàng ta đâu?"

Liễu Bình nghe những lời này, trong lòng liền được an ủi, cảm thấy cực kỳ thoải mái, đỡ Tam phu nhân vào gian trong nghỉ ngơi.

Ngày mùng chín, bởi vì mùng mười bắt đầu so tài, những tiểu thư khuê các ở nơi xa liền sớm đến Kỷ gia, Kỷ gia có rất nhiều phòng khách trống, đủ để đáp ứng mấy vị phu nhân và tiểu thư này.

Cho nên từ sáng sớm, trước phủ đã náo nhiệt hẳn lên, ngựa xe như nước, cho đến xế chiều mới vãn đi chút ít.

Người đến đều là tiểu thư ở phụ cận Uyển Bình, tiệc thưởng hoa của Kỷ gia đã tổ chức nhiều năm, nghiễm nhiên bây giờ đã trở thành thông lệ, hằng năm đều có rất nhiều thiên kim khuê các tới tham gia. Thứ nhất, đây chính là cơ hội tốt để nổi danh, người tham gia đều không phải là nhân vật tiểu tốt hàn môn con nhà nghèo, cho dù không đoạt được hạng nhất, nhưng thể hiện được tài hoa cũng là điều tốt. Thứ hai, hằng năm ba người đứng đầu trong trận so tài ở Kỷ gia của Uyển Bình, sẽ được đích thân lão thái quân mang đi kinh thành, mà ai cũng biết, hội hoa xuân của Kỷ gia ở kinh thành mới là sự kiện hấp dẫn, quan trọng nhất. Uyển Bình cũng không thể so với quan lại quyền quý trong kinh, tộc bằng nữ quý[2], giá trị con người tăng gấp trăm lần, cũng không phải là việc không có khả năng.