Mỹ Nhân Tư Hoa Niên

Chương 23

"Gần đây, cô nương nhà ngươi đã đi Tây Thiên Viện bao nhiêu lần?"

Mai Mặc suy nghĩ một chút, liền trả lời chi tiết: "Thưa phu nhân, cách ngày lại đi một lần, đến nay cũng được khoảng bảy tám lần."

Chu thị hí mắt, đôi mắt lão luyện tràn đầy tính toán ngoan độc, bà ta hỏi: "Nàng ta có nói chuyện với người ở bên trong không?"

Mai Mặc quả quyết lắc đầu: "Không nói lời nào, mỗi lần đều đưa đồ xong liền đi, nô tì cũng đã gặp qua người bên trong một lần, nói thật, đã điên khùng thành như vậy, cho dù Tứ cô nương có muốn nói chuyện với bà ta, cũng không nói được điều gì. Có lần Tứ cô nương muốn chạm vào bà ta, bị bà ta cầm lấy cổ tay liều mạng cắn xuống, còn chảy thật nhiều máu."

Chu thị hừ lạnh một tiếng, Lâm thị điên thành cái dạng gì, bà ta làm sao không biết? Từ khi bà ta cho người rót độc khiến Lâm thị hoá điên cũng được sáu năm, nhưng cho dù là như vậy, nỗi hận của bà ta đối với Lâm thị vẫn không hề giảm bớt, bà ta muốn Lâm thị cứ điên điên khùng khùng bị nhốt cả đời như vậy, trải qua những ngày tháng không bằng heo chó, xem nàng ta còn có thể diễu võ dương oai kiểu gì, khoe khoang nhan sắc của nàng ta.

Lúc trước bà ta gả đến Kỷ gia, Tam lão gia đối với bà ta rất tệ, tìm mọi cách bắt bẻ, thành thân mới một tháng, ông ta liền nháo lên muốn nạp thϊếp, bà ta đến trước mặt lão thái quân khóc lóc kể lể, lão thái quân chỉ làm như không nghe thấy, lại còn thiên vị con trai, cuối cùng bà ta bị buộc phải đáp ứng cho phu quân nạp thϊếp. Ai biết ngày hôm sau, ông ta liền từ bên ngoài mang về một nữ tử, dung mạo nàng kia thế nhưng lại có ba phần giống với Lâm thị. Bà ta tìm mọi cách ép hỏi, nhưng phu quân bà ta một mực ngậm miệng không nói, bà ta liền đi hỏi thϊếp thất của ông ta, dụ dỗ lẫn đe dọa, cuối cùng thϊếp thất kia cũng nói thật với bà ta, nói Tam lão gia chỉ coi nàng ta như thế thân... Hừ, thế thân của ai, đây không phải là rõ ràng sao? Bà ta g.i.ế.c thϊếp thất kia, hơn nữa còn là tìm cớ, g.i.ế.c ở ngay trước mặt lão thái quân và Tam lão gia. Kể từ lúc đó, mặc dù Tam lão gia đối với bà ta vẫn tìm mọi cách bắt bẻ cùng bất mãn, nhưng không còn chủ động đề cập đến việc nạp thϊếp, đợi đến khi bà ta sinh ra con trai, quan hệ hai người mới tốt lên chút ít, bà ta cũng xem nhẹ nhiều việc, chủ động nạp cho ông ta hai thϊếp thất xem như an ủi, đây đều là chuyện sau này.

Từ khi nhìn thấy dung mạo tiểu thϊếp mà Tam lão gia dẫn về kia, bà ta liền hận Lâm thị. Mà Lâm thị lại là phu nhân đại phòng, bà ta không động được, về sau ngẫu nhiên biết được chút chuyện, bà ta liền dùng chút thủ đoạn, mới lật đổ được Lâm thị. Ngay từ đầu bà ta muốn g.i.ế.c Lâm thị cho xong hết mọi chuyện, nhưng Đại lão gia lại cố hết sức, dùng mạng của ông bảo vệ Lâm thị, bởi vì Đại lão gia nắm được nhược điểm của lão thái quân, buộc lão thái quân phát lời thề ngay trước từ đường của tổ tông, nhất định không được phép g.i.ế.c Lâm thị, vì vậy Chu thị không thể g.i.ế.c người. Nếu đã không thể gϊếŧ, vậy hãy để cho nàng ta điên khùng là được, một chén độc dược có thể làm cho Lâm thị người đã từng cao cao tại thượng, phảng phất như tiên ở trên trời, hoàn toàn phủ phục dưới chân bà ta, để mặc bà ta thao túng và khi dễ. Sau khi Đại lão gia mất, bà ta liền bắt đầu sửa trị hai đứa bé mà Lâm thị lưu lại. Đầu tiên là đuổi con trai của nàng ta ra khỏi Kỷ gia, trưởng tử thì thế nào? Lão thái quân cũng không nguyện ý để Kỷ Hành, trưởng tôn tử kia cản mất tiền đồ của tôn tử ruột thịt. Lão thái quân liền mắt nhắm mắt mở, chưa từng hỏi đến. Về phần Kỷ Uyển Diễm, khi đó vẫn chỉ là đứa bé, Tam phu nhân mặc dù đối với bên ngoài không nói điều gì, nhưng ở bên trong phủ trên dưới đều không ai dám đối tốt với Kỷ Uyển Diễm. Người bên dưới muốn chỉnh một cô nhi không cha không mẹ lại không được sủng, thì thủ đoạn tầng tầng lớp lớp, căn bản không cần bà ta hao tâm tổn trí. Cứ nghĩ rằng hài tử kia thân thể yếu đuối, hành hạ như thế vài năm cũng sẽ không chịu được liền đi, ngược lại không nghĩ rằng mệnh của Kỷ Uyển Diễm rất cứng, không chỉ không chết, còn càng ngày càng giống Lâm thị, khiến cho Chu thị làm sao có thể dung túng được nàng?