Mỹ Nhân Tư Hoa Niên

Chương 25

[2]tộc bằng nữ quý: tức gia tộc vinh hiển nhờ nữ nhi. Giống câu “mẫu bằng tử quý”là mẹ vinh hiển nhờ con. Còn ngược lại là “tử bằng mẫu tấn”(con uy danh nhờ mẹ)

Cho nên, các quan lại phụ cận ở Uyển Bình đều rất hăng hái, nhà có chút mặt mũi đều nguyện ý đưa cô nương đến trước.

Kỷ Uyển Diễm đang trên đường quay về sau khi thỉnh an lão thái quân, vừa đi qua vườn hoa, liền nghe thấy tiếng nói cười vui vẻ khiến nàng dừng bước, chỉ thấy trong hoa viên oanh oanh yến yến[3], cực kỳ náo nhiệt.

*[3]oanh oanh yến yến (chim hoàng oanh và chim yến) dùng để chỉ nữ tử *

Nàng không muốn nói chuyện cùng những tiểu thư nhà quan lại này, nên định quay đầu đi đường vòng về Linh Lung Các, thế nhưng vẫn bị người trông thấy, gọi với theo.

"Tứ muội muội."

Người gọi nàng chính là Kỷ Uyển Thanh, Kỷ Uyển Diễm quay đầu lại, thì thấy có mấy tiểu cô nương xinh đẹp đang vây xung quanh nàng ta, ai ai cũng mặc quần áo hoa lệ, hương thơm tỏa ra bốn phía. Kỷ Uyển Diễm nhỏ tuổi nhất, sau khi hành lễ với các nàng thì một cô nương đứng bên phải Kỷ Uyển Thanh mở miệng hỏi:

"Thanh tỷ tỷ, đây là ai?"

Kỷ Uyển Thanh nở nụ cười khéo léo động lòng người, hôm nay nàng ta mặc một thân váy áo màu tím có hình hoa thuỷ tiên nô đùa với bướm, áo choàng ngoài bằng lông chồn màu vàng, đây là trước đây lão thái quân đặt riêng cho cô nương trong phủ, tất cả đều dùng lông chồn mới săn. Kỷ Uyển Diễm là sau đó mới xuất hiện, nên cũng không có phần của nàng, nhưng các cô nương khác trong phủ đều có. Của Kỷ Uyển Ninh là màu trắng thuần vô cùng cao quý, ngay cả áo choàng lông chồn này của Kỷ Uyển Thanh cũng không phải vật tầm thường. Hôm nay nàng ta chải kiểu tóc lăng vân kế, trên đầu cắm cây trâm nhỏ có bện hoa bằng bạc, cả người dung quang toả sáng, diễm áp quần phương.

Nhưng đó là trước khi mọi người nhìn thấy Kỷ Uyển Diễm.

Hôm nay, Kỷ Uyển Diễm mặc một bộ váy áo màu mật ong có hình hoa mộc lan trắng đang rơi, áo choàng làm từ da nai con, tóc búi kiểu d.a.o đài kế đơn giản, trên đầu chỉ cắm một cây trâm vàng có đính hình hoa và chim chóc bằng đồng, chân đi đôi giày thêu hoa văn phượng hoàng, bộ áo váy có hoạ tiết hoa mộc lan trắng rải rác rơi khiến vẻ đẹp thuần khiết của nàng càng thêm tinh tế, khiến người nhìn thấy nàng như là nhìn thấy tiên nữ rơi xuống u cốc, tinh khiết không nhiễm bụi trần, đôi mắt bình tĩnh thoáng chút lạnh lùng, khiến người không dám tới gần.

Bỗng Kỷ Uyển Diễm cong môi nở nụ cười, giống như ánh nắng mặt trời ấm áp giữa trời đông tuyết trắng lạnh lẽo, trong nháy mắt liền khiến cả một vùng đất hồi xuân. Nếu như nói Kỷ Uyển Diễm không cười là mỹ sắc, thì Kỷ Uyển Diễm cười như hoa xuân nở rộ là tuyệt sắc, làm rung động lòng người, khiến người cảm thán tại sao trên thế gian lại có nữ tử đẹp như vậy.

Nàng phúc thân trả lời, giọng nói như như chim hoàng anh trong u cốc tĩnh lặng:

"Tam tỷ tỷ."

Các cô nương đứng cạnh Kỷ Uyển Thanh đều là người thường xuyên đến Kỷ gia, mặc dù biết Kỷ gia có một đích nữ đại phòng, nhưng lại chưa từng gặp qua. Có hai người cũng từng gặp Kỷ Uyển Diễm tại thọ yến của lão thái quân, nhưng hôm đó Kỷ Uyển Diễm mặc một bộ váy áo cũ màu hồng, tuy xinh đẹp khéo léo, nhưng cũng không giống phong thái ngày hôm nay, trong lòng không khỏi ngạc nhiên nghi ngờ, mới có mấy ngày ngắn ngủi, nàng làm sao lại trở nên xinh đẹp như vậy.

"Giới thiệu với mọi người một chút, đây chính là Tứ muội muội của ta, đích nữ đại phòng, trước đây luôn ở tại hậu viện, cũng chưa từng đi ra ngoài, thế nhưng nàng vô cùng có hiếu, cả ngày ân cần hầu hạ bên người lão thái quân, lão thái quân thương tiếc thân thế của nàng, liền đón nàng đến bên cạnh giáo dưỡng, đừng nhìn Tứ muội muội tuổi còn nhỏ mà lầm, thủ đoạn của nàng cao siêu lắm."