Thập Niên 70: Cuộc Sống Ăn Dưa Hàng Ngày Của Thanh Niên Trí Thức Bị Lôi Ra So Sánh

Chương 4

Chị họ của nguyên chủ! Cũng là người nguyên chủ không muốn nhìn thấy nhất, hai người sinh cùng ngày ở cùng một gian phòng, bị so sánh từ nhỏ đến lớn, chân chính là một đôi trái ngược nhau.

Trước năm tuổi, hai đứa trẻ đều đáng yêu hoạt bát. Nhưng sau năm năm tuổi, nguyên chủ gầy nhẳng, ốm yếu, mặt lại đầy mụn, người nhà dẫn cô đi khám tốn không ít tiền, sau đó cũng gặp nhiều khó khăn. Còn Khương Thư Âm, cô ta trổ mã càng xinh đẹp thông minh, điều kiện trong nhà cũng ngày một tốt hơn, cả nhà trực tiếp dọn ra khỏi sân chung*, vào ở nhà lầu ngăn nắp sạch sẽ.

(*sân chung - 大杂院: nhiều hộ gia đình sống chung với nhau.)

Hai người cùng lớp nhà trẻ, đến khi lên tiểu học, trực tiếp ngồi cùng bàn, hai người một người là quái vật xấu xí, một người là thiên nga trắng, cái tên Khương Thư Âm thấp thoáng như ma chú tròng lên người cô.

Tránh không thoát, trốn không xong.

Khương gia không ít họ hàng, đều lén lút bàn tán sau lưng, nói Khương Mật sinh ra chính là mang theo xui xẻo, cho nên Đại Khương gia mới ngày càng xui xẻo như thế. Khương Thư Âm là mang theo may mắn, nhìn ngày tháng bây giờ của Tiểu Khương gia, ở trong căn nhà lớn, quản lý xưởng dệt, bây giờ ngày nào cũng có thịt ăn.

Khương Thư Âm là đám mây trên bầu trời, nguyên chủ chính là nước bùn dưới mặt đất.

Hiện giờ, thiếu niên nguyên chủ ái mộ ba năm tỏ rõ sự chán ghét cô như vậy, khiến cô phát sốt trong đêm, đi đời nhà ma.

Khương Mật đã xuyên qua vào lúc đấy.

Khương Mật chỉ hận không xuyên đến sớm một chút, nguyên chủ không muốn nhận công việc của mẹ Khương, nhưng cô thì có, cô thật sự không muốn xuống nông thôn làm việc đâu! Chỉ cần cô vào làm ở Cung Tiêu Xã, cô sẽ có cách trong thời gian ngắn nhất đạt được mức lương của mẹ Khương.

Nhưng đã trễ rồi, tên đã báo lên, điều đó có nghĩa là ván đã đóng thuyền, không thể quay đầu.

Mẹ Khương mẹ hôm sau tan làm đã biết chuyện, là Tổ dân phố nói với bà, bà tức đến mức cầm que cời lửa muốn đánh cho cô một trận, Khương Ngưng và chị dâu hai cản lại, Tiểu Tương Bao bị dọa đến mức oa oa khóc lớn, ba Khương và anh hai Khương đứng ở cửa thở ngắn than dài, cuối cùng mẹ Khương cũng không đánh Khương Mật, ôm Khương Mật khóc nửa đêm.

Khương Mật cảm thấy chuyện này dù ở niên đại nào cũng đều không tốt, nhưng người một nhà như thế này, thật sự rất tốt!

Có lẽ là bởi vì nguyên chủ thon gầy ốm yếu, hơn nữa trên mặt còn nhiều mụn, nên người nhà đào tim móc phổi đối xử tốt với cô, đãi ngộ của cô so với Tiểu Tương Bao hai tuổi cũng không khác nhau lắm.