Beta Trên Đường Chạy Trốn

Chương 4

Huyên Văn Tinh cuộn người lại, chiếc chăn quấn chặt quanh người tạo thành tấm khiên cho anh. Anh chìm vào giấc ngủ, cuộc sống bên ngoài ở dưới lầu ồn ào náo nhiệt, nhưng anh lại cảm thấy vô cùng yên tĩnh.

Huyên Văn Tinh có một cuộc sống sinh hoạt vốn bình lặng như nước. Anh là hồ nước có cỏ xanh mọc bao quanh, xuân đến thu đi, ngày này qua ngày khác, hàng tháng khô khốc.

Nhưng hết lần này đến lần khác lại chọc phải Tống Cẩn Hành, một tia sét kinh hoàng này. Tia sét màu tím nguy hiểm và đẹp đẽ bao phủ thành phố bằng những đám mây đen, khi Huyên Văn Tinh nghe thấy tiếng sấm đinh tai nhức óc thì ao nước của anh đã bị sét đánh. Nước trong hồ bốc hơi, bùn dưới đáy hồ nát rữa.

Tôi đã cho cậu phong cảnh mùa xuân đẹp nhất của tôi, tôi đã cho cậu thấy giọt sương pha lê của tôi, làn gió mát dịu dàng của tôi và những bông hoa dại đang nở rộ của tôi.

Nhưng cậu đã vứt bỏ, ném tất cả vào thùng rác, khiến tôi giống như nước canh thừa còn sót lại của đêm qua bốc mùi thối rữa.

Tống Cẩn Hành, từ khi nào chúng ta đã trở thành như vậy...

Trong giấc ngủ mơ, Huyên Văn Tinh đã bật khóc, anh không thích khóc, ngay từ đầu anh đã rất mạnh mẽ.

Nếu cuộc đời giống như chỉ là lần đầu gặp gỡ, chuyện buồn gì cũng theo gió thu thổi bay thì tốt.

Vào ngày Huyên Văn Tinh tốt nghiệp đại học E, anh đã nhận được một phần công việc là giáo viên trong một tổ chức giảng dạy phụ trợ. Thành tích toán học của anh rất tốt, mà toán học lại là môn đông đảo học sinh đau đầu vì nó.

Anh dạy kèm cho các học sinh trẻ tuổi từ cấp một đến cấp 3. Ngày đó có một vị học sinh thi đậu đại học E, mời anh về thăm lại trường cũ một lần nữa. Trùng hợp vào cuối tuần, Huyên Văn Tinh đến ở cửa trường học nhìn thấy Tống Cẩn Hành.

Toả sáng rực rỡ.

Người học yếu môn văn như Huyên Văn Tinh lúc này trong đầu ngay lập tức nghĩ đến từ này.

Hoá ra thật sự có người có thể toả sáng rực rỡ.

Cổ họng Huyên Văn Tinh khát khô, chỉ vài phút ngắn ngủi mà anh cảm giác như đang lăn lộn ở trong sa mạc nửa năm.

Rất thích!

Lần đầu tiên trong đời Huyên Văn Tinh đi bắt chuyện, xin phương thức liên lạc của Tống Cẩn Hành. Lúc đó anh túng túng đến mức quên hỏi tên, chỉ biết nắm chặt điện thoại, trên màn hình điện thoại di động hiện mười một chữ số chữ ngắn.

Đó cũng là nhịp đập của trái tim anh.

Làm thế nào để tán tỉnh người bạn thích? Làm mẫu người độc thân, Huyên Văn Tinh cầm điện thoại nửa giờ, trên giao diện chỉ có một câu của anh vừa gửi đi: “Xin chào, tôi là Huyên Văn Tinh, chúng ta vừa gặp nhau ở cổng trường.”

“Beta?

Điện thoại của Huyên Văn Tinh rung lên.

“Ừ, tôi là một beta.”

“Nhà của bạn ở đâu?”

Hiên Viên Thanh khoé miệng cười kéo tận đến thái dương, thân thể lăn lộn ở trên giường.

Cậu ta nhắn tin lại cho anh rồi!

Còn hỏi địa chỉ!

Huyên Văn Tinh quên hết sự bất lịch sự vừa rồi của đối phương khi mở miệng hỏi về giới tính.

Tống Cẩn Hành ở bên kia điện thoại đang nhìn omega quỳ gối trên sàn nhà nuốt vào thuốc tránh thai.

Vật này vậy mà cố ý dùng áo mưa hoa quế, còn dụ dỗ anh đang trong kỳ động dục.

Tống Cẩn Hành đang vui vẻ thoải mái thì cúi đầu xuống nhìn thấy dươиɠ ѵậŧ lộ ra bề mặt nhăn nheo trên đó chất đống áo mưa. Đầu bị phá hỏng. Omega cũng cảm giác được đỉnh đầu không có áo mưa, vặn mông phát ra tin tức tố, mùi hương ngọt ngào bay lên da thịt của Tống Cẩn Hành.

“Tống thiếu gia, cho tôi đi mà ~”

“Đút vào nữa đi ~”

Mùi thơm rẻ tiền, Tống Cẩn Hành mặt không biểu cảm, trực tiếp nắm lấy cổ omega vứt xuống đất.

“Cái đồ chơi rác rưởi! Cũng dám quyến rũ tôi à?”

Trên giường alpha tức giận, tin tức tố bá đạo trực tiếp át đi mùi động dục ngọt ngào, cái mông omega còn đang rỉ nước quỳ trên mặt đất run rẩy, co đầu lại giảm bớt cảm giác tồn tại.

Tống Cẩn Hành gọi điện thoại, kêu người mua thuốc tránh thai, đúng lúc đó nhìn thấy tin nhắn từ Huyên Văn Tinh. Trong tâm trạng không tốt, Tống Cẩn Hành đang bắn phá giữa chừng muốn bất mãn với đối phương, vì vậy thuận tay trả lời tin nhắn của Huyên Văn Tinh.

Nhìn thấy đối phương nói mình là một beta. Tống Cẩn Hành cẩn thận hồi tưởng, bạn giường của hắn bình thường đều là omega hoặc là alpha, xưa nay beta không nằm trong lựa chọn của hắn.

Chơi beta, chán lắm.

Cổng trường... hình như là một người đàn ông...

Tống Cẩn Hành đã chọn lựa xong người mà hắn trút bầu tâm sự đêm nay.

“Nhà của bạn ở đâu?”

Không lâu sau, Huyên Văn Tinh liền gửi định vị tới.

Đối tượng chơi một đêm, Tống Cẩn Hành lười mướn phòng cho anh ta. Huống chi có thể bị Tống Cẩn Hành ngủ một đêm, cho dù bao nhiêu người vội vàng chạy tới nằm xuống cũng không có được vinh hạnh

Huyên Văn Tinh vội vã chạy xuống dưới lầu có cửa hàng sản phẩm dành cho người lớn cách đó không xa, mua một lọ dầu bôi trơn và áo mưa. Anh không biết Tống Cẩn Hành dùng loại gì, đành phải mua nhiều loại từ size L trở lên.

Trong các video sinh lý đều nói rằng dươиɠ ѵậŧ của alpha thường to hơn.

Huyên Văn Tinh đỏ mặt, đặt những thứ anh đã mua vào tủ đầu giường. Những người gặp nhau một lần đã đến nhà, không phải để giao hoan thì chính là để cướp.

Huyên Văn Tinh cho rằng Tống Cẩn Hành sẽ không phù phiếm như vậy.

Nhưng Tống Cẩn Hành ngoại trừ việc bắn pháo, thì việc cướp bóc cũng làm.

Cộc cộc cộc.

Huyên Văn Tinh nhảy lên khỏi ghế, loạng choạng đi mở cửa cho Tống Cẩn Hành.

Lòng bàn tay của Huyên Văn Tinh đổ mồ hôi, Tống Cẩn Hành đứng ở ngoài cửa, thân hình cao gầy đứng ngang bằng với cửa, khiến cho Huyên Văn Tinh phải xoay người thật sự ngưỡng mộ hắn.

Tống Cẩn Hành được Nữ Oa sủng ái khuôn mặt, tìm không ra bất kỳ góc chết nào, đầu tóc màu xanh đậm, dưới ánh đền hành lang tạo thành một vòng sáng.

Vị thần đã trao vương miện cho hắn, hắn là vua của Huyên Văn Tinh.

“Không mời em vào sao?”

“Ồ.” Hiên Văn Thanh tỉnh lại, khẩn trương lui về phía sau hai bước, ngồi xổm xuống lấy từ trong tủ giày ra đô dép lê dùng cho tân khách.