Chồng Tui Là Ngài Bơ

Chương 23

Lâm Cảnh tìm một góc độ tài tình rồi nhét những thứ có mùi tanh kia vào trong những góc thần kỳ kia. Cậu nghe âm thanh xé nát đứt quãng ở bên trong, vẻ mặt “dịu dàng” đến nỗi tựa như một người chủ ngốc nghếch đang đút đồ ăn cho thú cưng yêu quý của mình vậy.

Cậu cúi đầu nhìn về phía góc, chầm chậm lên tiếng: “Tao rất mong chờ phản ứng của chúng mày đó.”

Phương pháp càng đơn giản thì càng hiệu quả, kết quả cuối cùng cũng thật sự không làm Lâm Cảnh thất vọng. Sáng sớm hôm sau, cậu nhìn thấy tin tức có chuột náo loạn ở làng đại học thành phố A ngay trên bản tin của địa phương.

Không ít sinh viên phản ánh với nhà trường rằng mình bắt gặp một hàng chuột lớn chạy qua ở góc tường, dáng vóc của chúng nó lớn giống như chuột bị biến dị do phóng xạ. Cũng có một vài bạn học nói, trước khi đi ngủ, bản thân đều luôn nghe thấy âm thanh chuột cào tường và tiếng động chạy điên cuồng, hồi lâu cũng không dừng lại.

Thậm chí Lâm Cảnh cũng nhận được tin nhắn phàn nàn của Từ Linh Linh, cô ấy dứt khoát gửi voice chat cho cậu, giọng điệu đầy suy sụp.

“Trường học bọn em vậy mà lại có chuột náo loạn! Rất rất nhiều chuột đó! Trời ơi... Dịch hạch, dịch sốt xuất huyết, bệnh xoắn khuẩn vàng da, bệnh thương hàn... Cứu em với! Em sẽ chết mất!”

Lâm Cảnh nhìn bóng đèn hình bầu dục trên trần nhà, cầm điện thoại di động lười biếng đáp lời: “Cô đương nhiên sẽ không chết đâu... Cô bé ngoan, hãy kiên cường lên.”

Ngày 10 tháng 5, phòng quản lý tài sản của học viện Mỹ thuật ở thành phố A đã phát hiện một số dấu vết bất thường khi tiến thành diệt chuột ở những nơi mà sinh viên phản ánh có nhìn thấy chuột hoạt động.

Ngày 11 tháng 5, sau khi nhà trường thu thập và sửa chữa, mọi người rất ngạc nhiên khi phát hiện hình dạng của những dấu chân kia lại không phải là kiểu móng chẻ của chuột bình thường, mà là giống y hệt như bàn tay con người bị teo lại! Tình huống quái lạ này bị nhà trường đè ép xuống, cũng báo cảnh sát.

Ngày 14 tháng 5, Kim Diễn nhận được toàn bộ tài liệu của việc chuột náo loạn. Đến lúc này, sự kiện chuột náo loạn chính được được bàn giao cho bộ phận đặc biệt.

Ngày 18 tháng 5, Kim Diễn dẫn theo người gõ cửa nhà Lâm Cảnh.

Ngày hôm đó vừa khéo là lúc Lâm Cảnh dọn nhà, thủ tục thừa kế di sản của cậu hoàn thành vô cùng thuận lợi. Suy cho cùng Chu Phương Minh cũng không có những người thừa kế khác, di chúc cũng chân thực hợp lệ.

Quách Minh cũng rất chuyên nghiệp, ông ta dứt khoát dẫn Lâm Cảnh hoàn thành tất cả thủ tục trong thời gian ngắn nhất. Tất cả tài sản và bất động sản đều đã được chuyển nhượng và đăng ký vào ngày hôm trước, cho nên cậu dự định chuyển qua đó càng sớm càng tốt.

Khi Kim Diễn mang theo người đến gõ cửa, Lâm Cảnh vừa mới tháo chăn gối của mình nhét vào túi da rắn, những hộp đựng đồ đạc và mấy thứ khác đang chất đống trong gian phòng trống trải.

Cậu khó khăn kéo hành lý sang một bên dựa vào tường, sau đó mới mở cửa ra.

Lúc trông thấy người ngoài cửa, trên mặt Lâm Cảnh không hề lộ vẻ ngạc nhiên, lập tức nói với bọn họ: “Mời vào.”

Cậu đã ngửi thấy mùi trên người bọn họ từ rất xa rồi, một đống thứ gì đó có mùi không “ngon lành” lắm đang càng ngày càng đến gần cậu, vừa nhìn đã biết là đến tìm cậu.

Kim Diễn nhìn căn phòng bừa bộn đến nỗi mức hoàn toàn không có chỗ cho người của mình đặt chân, im lặng hai giây rồi trả lời: “... Vẫn thôi khỏi đi.”

“Anh sớm đã biết chúng tôi sẽ đến à?”

Lâm Cảnh không quan tâm những người này có vào hay không, cậu tự tìm một cái ghế rồi ngồi xuống trước. Sau khi nghe thấy câu hỏi của đối phương, cậu lập tức nhìn người kia với vẻ kỳ lạ: “Không phải mấy người đều đi đến từng nhà sao, tôi đoán cũng sắp đến lượt tôi thôi.”

Kim Diễn nghẹn họng trước câu trả lời của cậu, sắc mặt có chút khó coi, song vẫn kiên trì hỏi: “Anh và chúng tôi đều giống nhau, anh đã quan sát chúng tôi rất lâu.”

Trước đó anh ta đã lấy được toàn bộ tư liệu từ khi sinh ra đến bây giờ của Lâm Cảnh. Xét từ những chuyện thời thơ ấu của người này, anh ta đã loại bỏ khả năng đối phương là dị chủng cấp cao ẩn trốn trong thế giới con người. Kim Diễn đã suy đoán Lâm Cảnh thờ phụng một sự tồn tại nào đó, hoặc là sau khi thăm dò thứ mà con người không nên thăm dò, thân thể đã xảy ra biến đổi.