Tới nơi, hắn thấy có 2 – 3 thằng thanh niên đang quay kín cửa ra vào ở cửa hàng. Nam gạt chân chống, chạy vào đẩy xô hết những tên này ra ngoài. Nhìn vào trong thấy Loan đang khóc, hắn lao vào hỏi cô có chuyện gì nói cho hắn nghe.
“Hic… hu… hu. Thằng Tường, nó xuống đòi em về với nó. Nhưng em không nghe giằng co 1 lúc thì nó cho người vào đập cửa hàng với định đánh em… hu… hu…” Loan vừa khóc vừa nói, người cô run lên, nhìn ra ngoài với ánh mắt sợ sệt hoảng loạn.
“Không sao đâu, để anh ra xem bọn nó muốn gì” Nam vừa nghe đến đây thì tức lắm, hắn muốn ra xem thằng Tường đã ly dị rồi còn xuống phá quán của hắn, hắn muốn lao ra đánh nhau với bọn nó, nhưng vẫn phải an ủi Loan để cô đỡ sợ.
“Mày muốn gì, mày với nó kết thúc rồi. Còn xuống đây phá quán tao, tao báo công an gô cổ mấy thằng chúng mày lại” Nam hằm hằm chỉ mặt thằng dTường mà nói…
“Việc của tao không liên quan đến mày, Nó ăn nằm với tao thì kể cả ly dị vẫn là của tao, còn quán mày hỏng gì tao đền” Tường nói mà mặt hắn vênh lên ra vẻ có tiền nên không thèm đếm xỉa đến lời Nam nói…
“Mày với nó tòa xử rồi, bây giờ mày còn lằng nhằng đừng trách tao” Sẵn máu nóng với việc bị phá quán Nam sôi máu mắng lại.
“Mày im mồm, cút sang 1 bên tao đưa con Loan đi, không tao đập cả mày.” Tường đi lên vài bước nói với giọng hống hách.
“Dcm, mày thử động vào nó xem nào” Nam nói xong thì lao ra anh nhằm thằng tường mà đấm mà đá vì người ta bảo đánh chủ phủ đầu thì mấy thằng kia mới không dám vào.
Được mấy cái thì 2 thằng xung quanh cũng nhào tới giữ tay Nam lại cho thằng Tường ra, xong cả 3 thằng cùng đấm cùng đạp Dù Nam có khỏe đến đâu thì 3 thằng nó vào cùng 1 lúc vẫn phải chịu thua, được 1 lúc thì Nam chỉ còn biết nằm đó và giơ tay ôm đầu để bảo vệ khỏi bị đánh vào đâu.
Bất chợt thằng tường nó chạy ra xe, lấy ống tuýp vào nó vụt 1 cái thật mạnh vào chân của Nam. Nam kêu lên đau đớn, nó mặc kệ vụt tiếp vào chân tiếp theo. Cơn đau làm Nam mất đi lý trí, anh mơ hồ không còn cảm nhận được gì nữa.
Hàng xóm xung quanh lúc này mới hô hào công an tới. Bọn nó sợ quá mới chạy ra xe phóng đi mất, bỏ lại Nam nằm đau đớn, ngất lịm đi, trước khi mất đi ý thức hắn chỉ nghe thấy tiếng ai đó gọi hắn…
“Anh Nam ơi… anh Nam… huhu anh Nam ơi… huhu” Tiếng khóc kèm theo sự lo lắng khẩn trương…
Nam tỉnh lại đập vào mắt là màu trắng, hắn hoang mang “Chết mẹ… đập vào chân mà cũng chết luôn rồi à?” Hắn bắt đầu hối hận còn bao nhiêu chuyện chưa thực hiện được bao nhiêu tâm nguyện chưa hoàn thành, nào là chưa được xơi cô em vợ ngon lành thơm phức kia… v… v.
“Anh tỉnh rồi à. Hic…” Giong nói làm hắn tỉnh giấc, trở lại với thực tại. Loan thấy Nam mở mắt mừng rỡ hỏi hắn. Lúc này hắn mới quay mặt nhìn xung quanh, hắn đang nằm trên giường còn người ngồi bên cạnh và hỏi hắn là Loan.
Thì ra, sau khi bọn thằng Tường chạy mất, hắn được đưa vào viện. Chỉ có em vợ hắn đi cùng, bố vợ hắn thì vừa mới nhận được tin đang bắt xe lên bệnh viện. Loan đã gọi điện báo với Dung và mẹ nhưng vì phải sang mai mới có xe để về quê.
“Em có sao không, bọn nó có làm gì không?” Nam không hề để ý mình đang bị làm sao mà lại hỏi Loan, lo lắng cho cô.