Thích Đọc Truyện Đam Mỹ, Tôi Cong Lúc Nào Không Hay

Chương 32

“Em gái cậu ấy sao? Cùng với chú...” Tạ Cảnh đi tới, dừng một chút nói, “Cùng với em gái trên lý thuyết của chú muốn làm bạn à?”

“...” Giản Minh Chu, “Ừ, đúng vậy.”

Chẳng biết sao Tạ Cảnh lại im lặng.

Giản Minh Chu chuyển chủ đề, hỏi xem Hà Tập thích gì.

Tạ Cảnh nói, “Tặng gì cũng được, đồ ăn đồ chơi gì cũng được.”

Giản Minh Chu ghi lại, đột nhiên lại hỏi, “Đúng rồi, Tiểu Cảnh, sinh nhật cậu ngày nào, thích cái gì?”

Tạ Cảnh ngạc nhiên một chút, “Ngày 15 tháng 10, cũng không thích gì lắm.” Cậu nói rồi rướn người qua, dựa vào bệ bếp hỏi: “Chú nhỏ, chú muốn tổ chức sinh nhật cho tôi à?”

Ly thủy tinh phản chiếu ánh sáng lấp lánh, rơi vào trong ánh mắt của cậu.

“Nếu như nhà cậu tổ chức sinh nhật, tiện thể nhớ mời tôi.” Giản Minh Chu nói.

“Tôi chưa bao giờ tổ chức mấy thứ tiệc sinh nhật này.”

Giọng cậu rất nhỏ, Giản Minh Chu tưởng mình nghe nhầm rồi. Anh ngẩng đầu nhìn sang, suy đoán một hồi, “...Vậy, ‘tiệc mừng thọ’ của cậu thì sao?”

“...” Tạ Cảnh dịu dàng cụp mắt xuống, “Tôi mới hai mươi thôi, chú nhỏ.”

*

Rất nhanh liền tới cuối tuần.

Giản Minh Chu mang theo quà tặng, cùng Tạ Cảnh đi dự tiệc sinh nhật.

Quà anh mua là một máy bắn socola cầm tay hình cây đậu - thứ này vừa chơi được vừa ăn được.

Lúc vừa nhìn thấy nó, khuôn mặt ngày thường lạnh lùng của Tạ Cảnh cũng phải hiện lên một tia kinh ngạc.

Hai người gọi xe tới. Đến nơi Giản Minh Chu mới biết thì ra Hà Tập cũng là một phú nhị đại ngầm.

Có một căn biệt thự lớn có hồ bơi ở phía Nam thành phố.

Khi bọn họ tới, đã có không ít khách khứa tới rồi.

Có thể thấy nhân duyên của Hà Tập không tồi, mời tới không ít bạn bè. Hiện trường vô cùng náo nhiệt, trẻ trung đầy sức sống.

Giản Minh Chu và Tạ Cảnh đi thằng vào trong biệt thự tìm Hà Tập.

Kết quả sau khi đi qua phòng khách tới ngã rẽ, liền trông thấy một cô gái buộc tóc hai bên đang ôm lấy tay Hà Tập nói gì đó rất thân thiết.

Giản Minh Chu, “...”

Anh suýt chút thì trượt chân, ánh mắt run lên: CP sập phòng rồi!

Tạ Cảnh nhìn anh bất động, bèn gọi một tiếng: “Chú nhỏ?”

Một tiếng này thu hút sự chú ý của hai người kia.

Hà Tập quay qua chào hỏi, “Tạ Cảnh, anh Minh Chu, hai người tới rồi! À, đây là em gái của em, Hà Ngọc.”

Giản Minh Chu phục hồi suy nghĩ: Thì ra là em gái.

Đúng lúc này, Chu Húc Dương từ một hướng khác đi tới, “Hà Tập, pizza tới rồi, để đâu đây?”

“Để ở phòng khách đi.”

“Úi, anh Húc Dương!” Em gái lập tức kéo tay Hà Tập rồi nháy mắt với Chu Húc Dương, “Hôm nay anh trai em thuộc về em, anh đừng có không vui nha~”

Chu Húc Dương khó hiểu, “Ừ, được chứ.”

“...”

Giản Minh Chu mím môi: Em gái, hóa ra là em cũng đang đẩy thuyền!

Anh bình tĩnh đem quà ra tặng, “Tiểu Tập, sinh nhật vui vẻ.”

Tạ Cảnh cũng đưa ra theo, “Này.”

“Ồ ồ, cảm ơn nha! Ái chà, anh Minh Chu tới là được rồi...” Hà Tập nói được một nửa thì Hà Ngọc bên cạnh tò mò thò đầu qua. Lúc này cậu ta mới nhớ ra vừa rồi đang giới thiệu thì bị gián đoạn.

“À tiểu Ngọc, đây là anh Minh Chu mà anh nói với em đó, kia là Tạ Cảnh bạn anh, bây giờ đang ở chung mới anh Minh Chu.”

Lời vừa nói xong, khóe miệng Hà Ngọc cong lên, không nhịn được nhéo eo Hà Tập một cái.

“Úi..!” Hà Tập, “Em làm cái gì vậy?”

“Không, không, không có gì haha~”

Giản Minh Chu: … Được rồi, anh hiểu rồi.

Anh liếc nhìn biểu cảm không hề thay đổi của Tạ Cảnh, may là đối phương không hiểu, không thì xấu hổ lắm.

Anh nhanh chóng rời đi trước khi ánh mắt của cô em gái càng nóng rực hơn.

“Chúng ta đi ra bên ngoài thôi.”

Tạ Cảnh gật đầu, “Được.”

--

Bữa tiệc này được tổ chức vào buổi sáng.

Thời tiết rất đẹp, mặt trời chiếu vào khiến căn phòng sáng rực rỡ, xung quanh còn treo thiệp sinh nhật và dây ruy băng.

Một nhóm người trẻ tụ lại khiến bầu không khí trở nên náo nhiệt, Giản Minh Chu cũng là kiểu tính cách dễ kết bạn, chẳng bao đâu đã hòa nhập được vào đám đông.