Trải qua sự gián đoạn ấy rồi lại thêm có người quen đang ở cạnh nên Hà Tập cũng tự nhiên hơn so với vừa nãy, cậu ta bắt đầu tìm truyện tranh dựa trên danh sách ở điện thoại.
Giản Minh Chu nhìn một cái: Cũng biết lấy cuốn sách mới ra từ thầy Tuyết Doanh cơ à, không tồi.
Anh nói chuyện phiếm, “Chu Húc Dương hôm nay không đi cùng cậu à?”
“Không ạ, cậu ấy nói hôm nay phải tập luyện thêm. À, đúng rồi!” Hà Tập đột nhiên lại lôi điện thoại ra, nhắn tin một cách vui vẻ vô cùng. “Em phải kể với cậu ấy là đã gặp anh Minh Chu, haha.”
“Quan hệ của hai cậu khá tốt đấy chứ.”
“Đương nhiên rồi ạ, bọn em là bạn thân đấy.”
Giản Minh Chu ngăn lại khóe miệng đang nhếch lên, “Ồ”
Hà Tập nhắn tin xong vừa ngẩng lên thì lại đối diện với ánh nhìn ẩn ý của Giản Minh Chu nên câu chuyện đang kể cũng phải ngừng lại.
Sao cậu ta lại thấy anh Minh Chu còn vui hơn hai người họ khi họ có mối quan hệ tốt đẹp nhỉ?
“Cậu chọn sách xong chưa?”
“À, à em còn chưa chọn xong, anh Minh Chu, anh đi cùng em thêm chút nữa đi.”
—
Ở cổng lớn đại học của F, Chu Húc Dương và Tạ Cảnh đang ra khỏi cổng trường cùng nhau.
Bây giờ là ba giờ chiều, là lúc buổi luyện tập tăng cường vừa mới kết thúc.
Chu Húc Dương bảo là sau khi tập xong muốn đi tìm Hà Tập nên Tạ Cảnh chào cậu ta, “Vậy tớ về trước đây.”
“Ừ, cậu ấy đang nhắn tin cho tớ rồi… Hả?”
Chu Húc Dương đột nhiên gọi Tạ Cảnh lại “Từ đã, cậu ấy bảo là đang ở hiệu sách cùng với chú nhỏ của cậu.”
Tạ Cảnh dừng bước rồi quay lại: ?
“...Đang ở hiệu sách Góc Nhỏ đây này, tớ qua đó tìm cậu ấy. Cậu có muốn đi cùng không?” Chu Húc Dương giơ điện thoại lên hỏi.
Người bên cạnh dừng khoảng hai giây, “Cũng được.”
Hai người cùng đi về phía bên đó.
Nắng chiều rọi qua đỉnh đầu và in bóng xuống bên đường.
Chu Húc Dương cúi đầu trả lời tin nhắn một hồi mới nhận ra, cậu ta quay đầu nhìn Tạ Cảnh đang bên cạnh mình.
Người sau có đường nét khuôn mặt sắc sảo nhưng sắc mặt lại ảm đạm, ánh mắt đang hướng về nơi xa xăm nào đấy. Nhìn qua không rõ cảm xúc thật của người này.
Nhớ tới chuyện kết bạn Wechat lần trước rồi còn cả việc đi dạo hiệu sách lần này...
Chu Húc Dương do dự, “Này… Tạ Cảnh, cậu có để ý chuyện chú nhỏ của cậu thân với người bạn khác hơn không?”
Cậu ta nói xong nghĩ tới một chuyện, chà chà ~ Chú nhỏ của cậu ấy chơi thân với Hà Tập như vậy thì chắc là cậu ấy sẽ không cảm thấy không vui đâu nha~
“Để ý gì chứ?” Người bên cạnh cười cười.
Tạ Cảnh vẫn là dáng vẻ thế nào cũng được, rồi nhàn nhạt nói: “Cũng chẳng phải chú cháu ruột.”
Chu Húc Dương thu hồi một chút cảm giác quen thuộc như đã từng gặp qua lại, “Cũng phải.”
.....
Trong hiệu sách Góc Nhỏ, Hà Tập cuối cùng cũng chọn xong sách.
“Em đi thanh toán, không một lát nữa Chu Húc Dương qua tìm em.”
Giản Minh Chu mắt nhìn xuống dưới “Thế còn đống sách này...”
Hà Tập vui vẻ “Vừa hay để cậu ấy bê giúp em.”
Giản Minh Chu: ...Cậu đúng là tự nhiên như ruồi ý!
Mua linh tinh các thứ mà ra hơn chục cuốn truyện tranh, Hà Tập đang cúi đầu đếm, bên trong bỗng nhiên có hai bìa sách rất quen mắt.
Giản Minh Chu nhìn một chút, cái này còn không phải là của nhà xuất bản của họ hay sao?
“Từ đã, cuốn này lấy nhầm rồi.”
Anh chỉ tay vào hai cuốn truyện tranh có tên giống nhau, “Hai cuốn này không phải tập một và tập hai mà là phiên bản sưu tầm và phiên bản mới.”
Hà Tập lật mặt sau cuốn sách ra xem, bỗng nhiên tỉnh ngộ, “Oa cảm ơn anh! Vẫn là anh Minh Chu biết rõ—”
Lời vừa dứt, cậu ta ngẩng đầu lên nhìn: ?
“...”
Hai người đều nín thở.
Cả hai nhìn nhau hồi lâu nhưng không ai nói được gì, không gian im lặng tới chói tai!