Nhỏ Loli Này Đã Từng Là Luân Hồi Giả Mạnh Nhất Không Gian Luân Hồi

Chương 54: Bậc thầy điêu khắc

Không tốn nhiều thời gian để nói chuyện, chú Techikotsu biết hung thủ là Gunoa xong liền nói rằng chú ấy sẽ đến đây ngay lập tức.

Tuy bệnh nhân tâm thần gϊếŧ người đa số đều là vô tội, nhưng chuyện này vẫn làm cô thấy phức tạp trong lòng, không biết phải nói gì.

Gunoa không biết Yuzuki đang nghĩ gì, anh ta vẫn đang vui vẻ vì gϊếŧ được ma vương và nói: “Ma vương đã chết, sau này ta không cần sử dụng đến thanh kiếm của mình nữa, rốt cuộc thế giới đã bước vào giai đoạn hòa bình.”

Mọi người “...”

Dù sao thì sau khi chú Techikotsu đến nơi, sau khi tìm hiểu tỉ mỉ, xác định hung thủ thật sự là Gunoa, chú ấy không thể không báo cảnh sát.

Trước khi cảnh sát đến, cả bọn cũng được lệnh không được đến gần Gunoa, dù sao Gunoa cũng bị tâm thần, còn vừa mới gϊếŧ người cách đây không lâu, là một tên cực kỳ nguy hiểm trong mắt mọi người.

Trước khi bị gọi quay lại phòng, Ruri có nghe được Gunoa đang nói chuyện với ai đó.

“Gunoa, đừng nhúc nhích, cũng không được có ý định tấn công người khác.” Hộ lý cảnh giác nói với Gunoa.

“Ma vương đã chết, về sau ta không cần phải ra tay nữa, cũng đừng lo lắng dũng sĩ có sức mạnh lớn lao như ta sẽ làm tổn thương con dân của mình, ta là một dũng sĩ lương thiện.” Gunoa nhìn hộ lý với ánh mắt nhân từ, làm hộ lý nổi da gà khắp người.

Gunoa đã bị bắt.

Giám định bệnh tâm thần của anh ta là thật, cho nên dù có bị bắt đi cũng sẽ không có vấn đề gì, cuối cùng anh ta vẫn được thả ra. Ngược lại là bệnh viện chịu rất nhiều tiền phạt bởi vì không trông chừng kỹ bệnh nhân.

Tình huống như vậy làm một người luôn năng động tích cực như Yuzuki cũng bị mất năng lượng.

Sau khi mọi người trở lại phòng, Yuzuki ngồi xuống và bật TV lên xem để cải thiện tâm trạng.

“Đừng lo lắng quá, Yuzuki. Chị tin là bệnh viện của em chỉ cần đóng tiền phạt là đủ, sẽ không có thêm rắc rối nào khác.” Shirayuki an ủi Yuzuki.

Đương nhiên là cô ấy biết Yuzuki không phải lo lắng bị phạt nhiều tiền, nhà Yuzuki cũng không thiếu tiền, Yuzuki là đang lo lắng vấn đề tiếp theo.

(Có lẽ mình nên sử dụng mối quan hệ của gia đình mình để giúp Yuzuki.)

Shirayuki thầm nghĩ.

Yuzuki cười nói: “Yên tâm, em sẽ không tiếp tục suy sụp đâu. Nếu có một cô gái dễ thương cho em ôm, em nghĩ là mình sẽ sớm khôi phục lại tinh thần.”

Yuzuki nhìn về phía Shirayuki, Shirayuki nhìn qua Ruri.

Yuzuki lại chuyển tầm nhìn sang Keiko, Keiko cũng nhìn qua Ruri.

Vì vậy Yuzuki cũng nhìn về phía Ruri.

Ruri đối mặt với ba cặp mắt “...”

Rồi mắc gì cuối cùng cả đám đều nhìn mình?

Thấy tâm trạng của Yuzuki không tốt, Ruri âm thầm thở dài, không nói gì thêm, đi tới ngồi vào lòng Yuzuki với bộ dạng ngoan ngoãn.

Yuzuki cực kỳ thỏa mãn, vòng tay qua eo Ruri rồi ôm chặt nhỏ loli vào lòng.

“Kế tiếp có một tin tức về vụ án xảy ra ở bệnh viện tâm thần tư thân Mizuhashi, chúng tôi có những manh mối như sau...” TV tình cờ truyền phát thông tin đáng để ý.

Mọi người nhìn sang thì thấy hình ảnh Gunoa bị bắt đi đã xuất hiện trên tin tức.

Lúc bị bắt đi Gunoa vẫn nhìn những người xung quanh với vẻ mặt khó hiểu: “Các ngươi tìm ta làm gì? Muốn tổ chức tiệc chiêu đãi cho ta vì đã gϊếŧ chết ma vương à? Không cần đâu, ta là một dũng sĩ thanh tâm quả dục.”

Mọi người “...”

Tin tức này trôi qua rất nhanh, dù sao là án mạng, không hợp xuất hiện lâu ở trên màn hình.

“Bây giờ là buổi sáng, hình như không có chương trình gì thú vị.” Shirayuki dùng điều khiển từ xa đổi kênh liên tiếp, cảm giác khá nhàm chán.

Nói xong không nghe ai trả lời nên Shirayuki quay đầu lại nhìn.

Ruri đang chơi game trên điện thoại, việc này Shirayuki đã quen rồi, cô thấy Ruri có vẻ rất thích chơi game.

Về phần Yuzuki thì nhỏ này đang ôm lấy Ruri trong hạnh phúc, dụi đầu vào tóc của Ruri, Shirayuki xem mà thấy ngưỡng mộ.

(Mình còn chưa từng dụi Ruri như vậy bao giờ, có lẽ rất thoải mái, lần sau phải tìm cơ hội dụi ẻm.)

Còn Keiko thì ngồi ở chỗ kia một cách quy củ, bộ dạng như đang suy nghĩ chuyện trên mây.

Bỗng nhiên Keiko hít hít mũi nói: “Hình như có mùi hôi bốc ra từ đâu đó.”

Nghe thấy Keiko nói vậy, mọi người theo bản năng dùng mũi hít thử, quả nhiên cũng ngửi thấy mùi hôi, hơn nữa nếu cẩn thận lắng nghe còn nghe được âm thanh ồn ào từ bên ngoài truyền đến.

Shirayuki lập tức tắt tiếng TV, tiếng ồn ào bên ngoài càng rõ ràng hơn.

Bốn người đều tò mò đi đến bên cạnh cửa sổ, rồi nhìn ra ngoài.

Ở lối đi bên kia có một người đàn ông mập mạp đang vừa cười vừa nói với các hộ lý vây quanh: “Xin mời mọi người xem tôi biểu diễn, kỹ thuật điêu khắc băng của tôi là đỉnh nhất thế giới, tôi nhất định có thể điêu khắc ra một tòa lâu đài thu nhỏ, mọi người xem cái khối băng này... ”

Vừa nói hắn ta vừa giơ lên một vật màu vàng đang cầm trong tay.

“Bỏ ra, bỏ ra.”

“Ọe.”

“Trời má, hôi quá, cái người bệnh mới này làm tôi muốn chết.”

Hộ lý xung quanh thực sự sắp gục ngã đến nơi rồi.

Đừng nói hộ lý, bốn người Ruri ở trong phòng xem mà cũng chết lặng.

“Anh ta đang chơi phân?” Keiko khϊếp sợ nói.

“Mau đóng cửa sổ lại!” Ruri che miệng mũi, nhanh chóng kéo cửa sổ đóng sầm lại.

Shirayuki lặng lẽ bật quạt điện, cố gắng thổi bay một phần mùi hôi truyền đến khi nãy, này khá hữu ích.

Mặt Yuzuki hơi giật giật nói: “Tớ đi hỏi cha xem đây là chuyện gì.”

Cô trực tiếp gọi điện cho Techikotsu.

Cuộc gọi nhanh chóng được bắt máy, sau khi nghe con gái của mình hỏi, chú Techikotsu nói với giọng điệu vừa căm giận vừa uất ức: “Đây là người bệnh mới được phát hiện, cũng không biết lai lịch là gì, chỉ biết tên của anh ta là Fukuyama Shoichi. Anh ta tự nhận mình là bậc thầy khắc băng, còn xem mọi thứ như băng xong đem nó đi điêu khắc, như hạt cát, khúc gỗ, mấy cái này thì bỏ qua đi, quan trọng là dù nhìn thấy phân, tên đó cũng sẽ lấy nó để điêu khắc... Ọe, đừng đem tên đó lại đây, mang ra ngoài cho tôi!”

Câu cuối cùng tất nhiên không phải nói với Yuzuki.

Tút tút tút.

Điện thoại bị cúp máy.

Yuzuki bất đắc dĩ xoa xoa mặt của chính cô: “Như mọi người thấy đó, đây là tình hình hiện tại.”

Vừa dứt lời thì cô nhận thấy có người đang kéo tay cô lại và ôm cánh tay cô, quay đầu nhìn lại mới thấy là Ruri.

Đôi mắt hồng nhạt của Ruri nhìn chằm chằm vào Yuzuki, nói: “Trong vài ngày tới, nhớ dùng mối quan hệ của cậu để luôn biết được người bệnh tên Shoichi này để đâu. Chúng ta phải tránh mặt anh ta.”

Shirayuki và Keiko cũng gật đầu lia lịa đồng ý với Ruri.