Yuzuki gật đầu nói: “Gunoa khác với những bệnh nhân còn lại, lúc được cảnh sát đưa đến đây, anh ta chỉ nói mình là dũng sĩ Gunoa, ngoài ra không còn thông tin hữu ích nào khác. Cảnh sát điều tra rất lâu cũng không tìm thấy người nhà của anh ta, cũng không biết tên thật của anh. Cho nên mọi người quyết định gọi anh ta là Gunoa, dù sao cũng chỉ là xưng hô thôi.”
Nói cách khác là một người không rõ lai lịch?
Dù thế nào đi nữa thì đối với mọi người, Gunoa chỉ là một bệnh nhân tâm thần tình cờ gặp được, mọi người không quá chú ý đến anh ta.
Tuy Shirayuki luôn tò mò về mọi thứ sẽ tò mò về lai lịch của Gunoa, nhưng nghe Yuzuki nói cảnh sát không thể điều tra được thì Shirayuki cũng không có phương hướng nào để điều tra cả.
Kế tiếp Yuzuki rất quen thuộc với bệnh viện tâm thần nên đã dẫn mọi người đi dạo khắp nơi.
...................
Cùng lúc đó.
Haruka gọi điện thoại: “Matsui, cậu đi đến bệnh viện tâm thần tư nhân Mizuhashi đi.”
“Đoàn trưởng, tôi đi đến đó để làm gì?” Người tên Matsui hỏi.
“Cậu đã biết tin Suzuki chết, vậy cậu không biết tôi bảo cậu đi đến bệnh viện tâm thần này để làm gì à?” Haruka lạnh nhạt nói.
Đã vài ngày trôi qua kể từ khi Suzuki Juurou chết, các thành viên của Viêm Điểu Đoàn cũng hiểu rõ mọi chuyện.
Nghe Haruka nói, Matsui Yuki không khỏi im lặng.
Haruka tiếp tục nói: “Tôi không quan tâm cậu dùng cách gì, dù sao thuộc hạ của tôi không thể chết vô ích như vậy, hiểu?”
“Tôi biết rồi.” Yuki trả lời, hắn ta hiểu cách làm của đoàn trưởng của mình, bởi vậy không cần hỏi nhiều cũng biết chính mình nên làm gì.
“Tốt lắm, cứ vậy đi.” Haruka cúp máy.
Cô ta dự định tự mình đi điều tra về chuyện Quỷ Linh Cơ, cô ta đã có một số cách nghĩ về việc này.
.....................
Thời gian dần trôi tới ban đêm.
Trăng tối gió lớn, dường như là thời điểm thích hợp để làm chuyện xấu.
Yuki bí mật lẻn vào bệnh viện tâm thần, việc này không khó đối với một Luân Hồi Giả.
(Cái bệnh viện này lớn quá vậy? Có rất nhiều người, một số đang làm việc.)
Yuki trốn dưới một bóng cây, nhìn về phía tòa nhà xa xa, tính toán trong lòng nên bắt đầu ra tay từ đâu.
Đang nhìn nhìn thì ánh mắt của Yuki khựng lại.
Hắn ta phát hiện có một người đang lén lút bò ra từ cửa sổ phòng bệnh. Cửa sổ ở nơi này đều có lan can bằng sắt, có điều cái lan can bằng sắt ở phòng bệnh kia hình như đã bị gãy.
Yuki cũng không biết người này là ai, nhưng dường như hắn ta có thể ra tay với người đầu tiên nhìn thấy, cho nên hắn đi đến bên đó.
Khi đến gần hơn, Yuki cũng nhìn thấy rõ đó là một người đàn ông tóc đỏ, dáng người khá cường tráng, nhưng mặc quần áo bệnh nhân, vừa nhìn đã biết đây là bệnh nhân.
Hắn thấy tên bệnh nhân kia tay đấm chân đá, miệng lẩm bẩm: “Làm dũng sĩ nhất định phải chăm chỉ rèn luyện, nâng cao sức mạnh mới có thể đánh bại ma vương.”
Nghe vậy làm Yuki suýt bật cười thành tiếng.
(Quả nhiên là bệnh viện tâm thần có khác, rất dễ nhìn thấy bệnh tâm thần, thì ra bệnh tâm thần buồn cười đến vậy à? Mình chuẩn bị gϊếŧ chết hắn, đối với hắn ta chắc cũng xem như là ma vương?)
Yuki thầm nghĩ, đi thẳng về phía Gunoa.
Hắn ta cũng không cố ý che giấu tiếng bước chân, dù sao trong mắt hắn thì hắn chỉ đang đối mặt với người thường, mặc dù là bệnh nhân tâm thần, nhưng bệnh tâm thần cũng là người bình thường thôi.
Nghe thấy tiếng bước chân, Gunoa vội vàng xoay người lại, sau khi nhìn thấy Yuki, Gunoa nhíu mày: “Ngươi là ai? Ngươi là thuộc hạ của ma vương?”
“Thuộc hạ của ma vương? Không không không, tao chính là ma vương.” Yuki buồn cười nói.
“Cái gì? Ngươi là ma vương?” Gunoa lùi về sau vài bước, sắc mặt vô cùng kinh ngạc.
Hành động này khiến Yuki càng buồn cười thêm, hắn ta nói: “Đúng, tao chính là ma vương, mày là dũng sĩ nhỉ? Hôm nay ma vương tao sẽ gϊếŧ chết dũng sĩ như mày, đi chết đi!”
Vừa nói Yuki vừa đột nhiên tăng tốc độ, tóm lấy cổ Gunoa, ấn Gunoa ngã xuống đất, dần dần dùng sức nhiều hơn, làm Gunoa giãy giụa theo bản năng.
Nếu không có chuyện gì xảy ra, cứ tiếp tục như vậy thì Gunoa sẽ từ biệt trần gian, dù sao sức mạnh của người thường không thể so sánh với Luân Hồi Giả được.
Nhưng đúng lúc này, Gunoa có cảm giác khác lạ, anh ta cảm nhận được có thứ gì đó luôn tồn tại trong cơ thể mình, lúc này bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ nên đã phát động lên.
(Đây là sức mạnh của dũng sĩ bị phong ấn ư? Những sức mạnh này rốt cuộc cũng đã được giải phóng rồi?”
Gunoa vội vàng sử dụng sức mạnh này, làm nó lan truyền ra khắp cơ thể, lập tức cảm thấy cổ họng bị bóp cũng không khó chịu nữa, thậm chí còn cảm thấy sức lực của Yuki... hình như hơi bị yếu?
Không hề do dự, Gunoa lập tức dùng sức chống đỡ cơ thể ngồi dậy, tình huống bất ngờ này làm Yuki không kịp chuẩn bị nên lảo đảo.
Yuki chưa kịp phản ứng thì Gunoa xoay người ấn Yuki ngã xuống đất, học theo cách Yuki vừa làm, dùng tay bóp cổ hắn ta, dần dần tăng thêm sức lực.
“Aa ưm oe...”
Yuki mở to hai mắt, liều mạng vùng vẫy, cảm giác không thể tưởng tượng nổi.
Tên bệnh nhân tâm thần này lại không phải người bình thường?
Yuki không thể tin được kết cục lại như vậy, hắn há miệng muốn thở, nhưng cổ bị bóp càng ngày càng chặt, căn bản không thể thở được, khiến hắn cực kỳ đau đớn.
“Chết đi, ma vương!” Gunoa hét lên, dùng hết sức lực.
Kèm theo tiếng răng rắc, cổ của Yuki bị bẻ gãy ngay tại chỗ, hai mắt mở to, chết không nhắm mắt.
Sau khi gϊếŧ chết Yuki, Gunoa thả lỏng tay ngồi xuống đất, rồi mỉm cười: “Ta đã gϊếŧ chết ma vương, dũng sĩ Gunoa đã cứu vớt thế giới.”
.................
Haruka lúc này đang ở bên ngoài trường học nữ sinh cấp 3 Arakou, cô ta tìm hiểu được địa điểm tử vong của Quỷ Linh Cơ và Andas là ở đây, cho nên muốn triển khai điều tra tại đây.
Có điều Haruka vừa dự định lẻn vào trường học điều tra thì tin tức từ không gian luân hồi truyền đến tai.
Matsui Yuki đã chết.
Kết quả như vậy khiến sắc mặt của Haruka trở nên cực kỳ khó coi, cô ta bảo Yuki đi trả thù bệnh viện tâm thần, nhưng Yuki vừa đến đó đã chết ngay?
Chuyện gì đã xảy ra?
Haruka không biết, nhưng lại chết một thành viên khác làm cô ta vô cùng tức giận.
Viêm Điểu Đoàn của cô ta tổng cộng chỉ có năm thành viên, nhưng ba người trong số họ lại lần lượt chết đi trong một khoảng thời gian ngắn, hơn nữa là đều chết ở thế giới thực, làm sao cô chấp nhận được?