Giáng Sinh Vui Vẻ!

Quyển 1 - Chương 4: Cuộc sống thường ngày (1)

Vernon cùng Petunia nhìn đưa con trai lớn của mình. Mặc dù trong sách ghi rằng nếu hai người có chung dòng máu sẽ tồn tại m

Vernon cười nói khiến những tảng thịt mở trên khuôn mặt thoáng rung rinh, còn bộ ria mép thì cong lên như một con mèo hoang đang định chộp lấy miếng cá treo ở bếp. Petunia cũng không ở lại, bà với lấy túi trên người chồng rồi chậm rãi lên lầu. Ôi, nguyên buổi sáng nắng nóng khiến da bà khô lại như đất nẻ. Bà đã chịu không được mà chị đi thoa kem dưỡng. Mặc dù chồng bà yêu bà đấy nhưng có một làn da đẹp căng mịn không phải tốt hơn sao?

Nhìn theo bóng lưng mẹ đi lên lầu, Severus lần nữa hướng ánh mắt về cha mình. Chậc chậc, những ghi chép trong sách đứng là tầm phào mà. Gì mà tình thương cha con, nhìn xem quý ngài Vernon đang nhìn hắn nè, ánh mắt có khác nào ánh mắt một con sói già hay không chứ!

- Vốn khoản cách chứng ta đã xa khi mà ông đuổi tôi vào năm năm trước và tôi phải đồng ý giao mười đồng Rings mới được ở lại không phải sao?

Nó nói, khóe miệng khẽ nhếch lên đầy châm chọc.

- Vậy nên chuyện gì ra chuyện đó! Tôi đã giao đủ tiền phòng của hai đứa bọn tôi thì hai người cũng có nghĩa vụ trả tiền công cho em tôi chứ nhỉ. Hì, tôi nghĩ, sở lao động hẳn sẽ rất quan tâm vấn đề này, vì nghe nói, sở trưởng mới nhận chức đang cần một vụ án nào đó để tăng uy quyền của mình đấy!

Khuôn mặt Verno

Nói đoạn James chạy đi, đáng tiếc hai chân ngắn ngủn khiến dáng chạy của cu cậu mi nhon vô cùng. Vernon cũng cười cười nhìn theo, ánh mắt đột nhiên xoẹt qua một tia trìu mến rồi nhanh chóng hóa thành một tia mờ mịt, cứ như có thứ gì xóa đi sự trìu mến mới dân lên khiến ông hụt hẫng trong giây lát.

Severus và Vernon cứ thế nhìn nhau khiến không khí xung quanh có chút trầm thấp. Một cách công bằng mà nói, cả hai đều cảm thấy sự việc vốn không nên như thế này. Nhưng thề có Chúa, bọn họ cũng không biết nó nên diễn ra như thế nào, cứ như có thứ gì đó đứt quãng khiến tâm tình mỗi người trở nên phức tạp vô cùng. Hồi lâu, Severus mới lên tiếng:

- Sau này bớt kéo James ra ngoài làm việc. Thể trạng nó không tốt hai người cũng rõ ràng mà!

- Nhưng James nên học cách tự nuôi sống mình. Con chẳng lẽ nuôi nó cả đời?

Severus trầm mặc nhìn lên trần nhà. Những vết sơn loan lổ đập vào mắt nó khiến tâm tình nó ngày càng trầm thấp.

- Chuyện này tính sau đi! Dù sao thì James cũng mới có năm tuổi.

Vernon thấy không thuyết phục được Severus thì đứng dậy đi lên lầu, trước khi lên còn nói vọng lại:

- Hai đứa tranh thủ làm xong đồ ăn đi rồi trả bếp lại cho mẹ. Nhớ lau sạch bếp không ta tính thêm tiền đấy.

Severus phất phất tay tỏ ý đã hi ra nhanh chóng khiến người ta xá