Giáng Sinh Vui Vẻ!

Quyển 1 - Chương 5: Cuộc sống thường ngày (2)

Severus gy mà sống được ở nơi này à?

một hai người chẳng phải là chuyện quá bình thường sao?

Thoáng điều chỉnh mũ của mình, Severus dần nhanh bước chân. Bên đường, những đứa trẻ ngồi chóc ngóc, ánh mắt lấp lánh nhìn dòng người qua lại. Thỉnh thoảng một hai chiếc xe đi qua kêu lớn một tiếng, sau đó hàng chục đứa trẻ sẽ tụ tập lại chạy theo chiếc xe. Chỗ trống bọn chúng để lại dưới sự điều hành của một thằng cai sẽ nhanh chóng được đám trẻ khác lấp kín. Đâu đâu cũng thấy trẻ em như bầy chuột cống, khiến nơi này trông hệt như chốn ở của Satan mà Severus đọc được trong một cuốn sách nào đó. Nhưng quen rồi, chẳng một ai để ý, chẳng một ai quan tâm. Cứ như sống ở địa nguc thì tâm người cũng trở thành địa ngục, hắc ám như cái cách ánh sáng không cách nào len lỏi tới nơi này vậy.

Nhìn cửa hàng đồ cổ trước mặt, Severus hơi điều chỉnh quần áo của mình rồi bước vào. Trong cửa hàng, một ông già gầy còm với bộ râu dài tới ngực đang ngồi thảnh thơi đọc báo. Sverus chỉ chào một câu rồi lủi thủi lấy cây chổi ra quét bụi. Mặc dù theo lão Barry bụi có thể khiến đồ vật thêm cũ kỹ một chút nhưng bản thân nó lại cho rằng, có bụi hay không không quan trọng, quan trọng là nó có thức sự cổ hay không.

Giống như chiếc đồng hồ quả lắc giả năm 1690 này vậy, chả lẽ đóng một lớp bụi có thể khiến nó trở thành hàng thật sao?

- Nó không phải gxấu hổ mà bảo rằng công việc ở đây giá trị hơn những chỗ khác nhiều. Chậc chậc, mỗi đêm mười tiếng có hai sáu Rings, vậy là giá trị dữ chưa? Rồi lão từng treo biển tuyển người cả năm trời thì chỉ có nó ứng tuyển, giá trị dữ ha? Đôi khi Severus sẽ bĩu môi oán thầm như vậy.

Dĩ nhiên, ở đây cũng có nhiều thứ Severus có thể học. Lão Barry mỗi tối sẽ dành ra một tiếng để dạy nó học chữ với giá một tiếng hai đồng hay là nó có thể tùy ý vọc những đống đồ phế phẩm mà lão tha về. Điều này dẫn đến sau ba năm làm việc ở đây, nó có thể thành thạo sửa chữa một số máy móc đơn giản.(Tất nhiên, đơn giản chỉ là cách nói khiêm tốn của nó. Nhớ năm ngoái nó từng sửa chữa thành công một chiếc máy tên là Colossus mà chính lão Barry đã nói là không sửa chữa được.)

Ngoài ra, Severu

Thường ngày Severus khá yên tĩnh, sau khi lau dọn xong thì ngồi một chỗ lấy sách ra đọc, có người đén mua bán hoặc sữa chữa thì nó mới ra tiếp, còn không thì thôi. Nhưng hôm nay không hiếu sao tâm tình nó có chút chập chờn, khiến lão Barry nằm ở quầy cũng không chịu được mà phàn nàn:

- Severus, ta không nghĩ chỗ tất cả chúng ta đã quên một thứ gì đúng không?

- Hả?

Lão Barry kinh ngạc đặt tờ báo xuống, nghiêm túc nhìn đứa trẻ trước mặt hỏi:

- Sao mi lại nói như vậy?