Xuyên Đến Nhà Họ Tề

Chương 4-2: Hàng xóm

Phía tây chỉ có hai gian phòng, người thuê là một thuyết thư tiên sinh, cả gia đình bảy tám người chen chúc trong hai gian phòng này. Mấy người phụ nữ trong gia đình đó thỉnh thoảng sẽ nhận một ít việc may vá để làm, phần lớn thời gian đều là không ra khỏi cửa.

Phía bắc có Giang Miểu cùng một nhà lão Mạc. Lão Mạc làm công việc đổ dạ hương, công việc nghe không quá sáng rọi, nhưng tiền công thật ra lại rất cao. Nhưng không khí trong nhà lão không tốt lắm, vợ của lão cả ngày cùng con dâu ầm ĩ chửi mắng, rất nhiều lần là phiền đến Giang Miểu ngủ không yên. Con trai lão Mạc hình như là một tên du thủ du thực, cả ngày không về nhà, có về nhà thì cũng là đòi tiền.

Đến nỗi lai lịch của nguyên chủ, Giang Miểu vẫn không thể hỏi thăm rõ ràng, mọi người chỉ biết hắn mới dọn lại đây hai tháng trước, cũng không rõ ràng lắm hắn có người nhà hay không.

Mặt khác, nguyên chủ tuy rằng bán bánh bao, nhưng tay nghề dường như không tốt lắm. Về điểm này thì do Giang Miểu chính mình phát hiện. Ngày hôm đó hắn mới đến đây, lúc cảm thấy đói liền tìm được mấy cái bánh bao ở trong l*иg hấp được nguyên chủ làm sẵn. Trời mùa đông lạnh, bánh bao không bị hỏng, nhưng khi ăn vào miệng, lại phát hiện bột mì không được xoa kỹ, vỏ bánh bao vừa khô vừa cứng. Nhân củ cải bên trong cũng không ra gì, nếm vào chỉ thấy mặn, không có một chút vị ngọt thơm nào.

Trước đây Giang Miểu cũng từng làm bánh bao bán, nhưng tiền thuê quán quá đắt, hắn bán bánh bao mấy tháng mới hồi vốn nên đổi làm buôn bán khác. Hắn cũng được coi như nửa chuyên nghiệp , vậy nên nhìn tay nghề như vậy mà dám đi mở cửa bán hàng , nếu mà nguyên chủ mang cái này về hiện đại bán, hắn đảm bảo không đến hai ngày chắc chắn phải đóng cửa, cũng không biết nguyên chủ làm thế nào có thể tích cóp được một bình tiền đồng như này.

Trừ cái này ra, Giang Miểu còn nghe được, hiện giờ đúng là Lương triều, khai quốc đã hơn một trăm năm. Hoàng gia họ Đổng, cho nên cũng gọi là Đổng Lương triều.

Cho dù Giang Miểu không có văn hóa thì hắn cũng biết, trong lịch sử căn bản là không có triệu đại xây dựng hơn trăm năm có hoàng đế họ Đổng. Xem ra, hắn xuyên qua căn bản không phải là cổ đại ở thế giới cũ. Dù vậy, sức mua nơi này so với ở cổ đại Hoa Hạ cũng không khác lắm.

Buổi tối đầu tiên Giang Miểu tới đây liền đem tiền trong cái bình kia đếm kỹ, tổng cộng 920 đồng tiền, cộng thêm 88 đồng tiền hắn đã khám bệnh mua thuốc, tổng mới hơn một nghìn.

Trách không được nguyên chủ tình nguyện kéo dài bệnh tình cũng không đi xem bệnh, đây là do quá nghèo mà ra.