"Có ý gì?" Nghe âm thanh thản nhiên của hệ thống, Dịch Thi nhanh chóng phản ứng, Không gian của Thần không có nguy cơ gì.
Thay vào đó, rất có thể mọi chuyện hoàn toàn ngược lại.
"Chẳng qua... Bắt đầu rồi, ký chủ tự nhìn xem đi."
Khi nó đang nói, trên màn hình ba chiều xuất hiện một hình ảnh, một cô gái trẻ thuần khiết đáng yêu đang trần trụi kinh hãi nhìn về phía trước, sau đó tầm nhìn bị kéo ra xa, Dịch Thi có thể nhìn thấy toàn cảnh không gian có phần u ám, và đã hiểu lý do khiến cô gái trẻ khϊếp sợ.
Chỉ thấy một con bạch tuộc như đang lộn ngược ở đó, quái vật màu đỏ thẫm vươn những xúc tu uốn lượn đến gần, chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo, chỉ cần một chút “kiến thức” là có thể đoán được.
"Đừng, cầu xin các người thả tôi ra, tôi biết sai rồi, tôi nhất định sẽ nghe lời, làm ơn ưʍ..."
Cô gái trẻ nhìn về phía trước lớn tiếng cầu xin sự thương xót, nhưng những xúc tu quái vật đang đến gần đã chặn miệng cô ấy và trói cô ấy lên giữa không trung, thậm chí còn có hai xúc tu đã phát triển dày bằng cổ tay uốn éo hung hăng xâm nhập vào cửa trước cửa sau của cô gái trẻ không thương tiếc.
Khi các xúc tu bơm vào, có thể thấy rõ bụng cô gái trẻ đang phồng lên, tiếng cười vang lên tứ phía, màn ảnh lại một lần nữa phóng to, có rất nhiều giống cái giống đực ngồi ở hướng mà cô gái trẻ đã cầu xin trước đó.
Về phần tại sao Dịch Thi gọi họ như vậy, đó là vì họ nhìn thế nào cũng không giống con người, cả đực lẫn cái đều mặc trang phục thiếu vải rất mỏng màu trắng tinh, con cái đều có một đôi cánh lông vũ màu trắng, còn con đực đều có vòng sáng trên đỉnh đầu.
Nếu không nhìn vẻ ngoài tà ác và vặn vẹo, tất cả bọn họ đều đẹp đẽ thanh tú, rất giống với hình tượng các vị thần và thiên sứ trong thần thoại, nhưng lúc này thần thái và hành vi của họ rõ ràng là của ác ma.
Chẳng mấy chốc góc nhìn lại thay đổi, cô gái trẻ trợn mắt vùng vẫy bất lực, cực hình kéo dài một hồi lâu, cô gái đột nhiên co giật, xúc tu quái vật rút ra ngay sau đó.
Cô gái trẻ mất đi lực chống đỡ rơi thẳng từ giữa không trung xuống, miệng và hai cửa đều chảy ra một lượng lớn chất lỏng màu trắng đυ.c, khi chất lỏng màu trắng không còn chảy ra nữa, bụng cô ấy bắt đầu phình ra với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
"A, a, cái gì thế này, a đau quá, cái gì đang chảy ra..."
Cô gái trẻ hét lên không thành tiếng trong nỗi kinh hoàng, bụng cô ấy phình ra đến mức kinh khủng trước khi dừng lại, lúc đó dường như có thứ gì đó đang lăn lộn trong ổ bụng, và giữa tiếng kêu gào thê thảm của cô ấy, từng con quái vật xúc tu nhỏ có kích thước bằng một bàn tay từ phía dưới nhô ra.
Hàng chục con lần lượt xuất hiện trước khi dừng lại, bụng của cô gái trẻ cũng trở lại bình thường.
“Hê, một lần đẻ nhiều con vậy sao? Ngươi là người hay lợn nái vậy?”
Một người đàn ông cực kỳ anh tuấn với hào quang trên đỉnh đầu đi vào màn hình, nhưng hiển nhiên không ăn mặc hào nhoáng như nhóm thần vừa ngồi xem, anh ta bước dẫm lên những con quái vật xúc tu nhỏ vẫn còn yếu ớt, đến bên cạnh cô gái trẻ đang bị tra tấn đến mức suy sụp nhưng không thể phát điên hay bất tỉnh được, nhấc chân trần lên hất mấy cái vào một bầu ngực của cô gái trẻ.
"Ư..."
Cơ thể của cô gái trẻ đang trong trạng thái nhạy cảm run lên một lúc rồi tê liệt trên mặt đất như cá chết.
"Đừng giả chết! Hình phạt vừa mới bắt đầu thôi."
Nghe được hai chữ "hình phạt", cô gái trẻ bừng tỉnh, nhìn người đàn ông anh tuấn cầu xin: "Tha cho tôi, tôi biết sai rồi, tôi sẽ không kháng cự nữa, các ngài bảo tôi làm gì cũng được, thật đấy..."
"Ồ vậy ư?" Người đàn ông anh tuấn chợt mỉm cười nghiền ngẫm.
"Thật đấy thật đấy, cái gì cũng được, đừng hành hạ tôi nữa." Cô gái trẻ làm gì còn trí tuệ mà suy xét thần sắc của người đàn ông anh tuấn này, chỉ biết bắt lấy cọng rơm cứu mạng mà gật đầu điên cuồng.