Xuyên Qua Các Thế Giới Tuỳ Ý Chi Phối Nữ Chính

Quyển 1 - Chương 43

Dù sao cô cũng không thể làm được gì nhiều, may mắn là sau khi cô rời đi, chủ cũ sẽ hoàn toàn hành động theo sự "thay đổi" của cô, ít nhất đối xử với Vương Manh sẽ dịu dàng hơn rất nhiều.

"0, hoàn tất chuẩn bị thoát, đang tính điểm trung bình cuối cùng, xin chờ..."

Đếm ngược kết thúc, cảnh tượng trước mắt Dịch Thi lập tức thay đổi, trở về không gian kín nhỏ hẹp với tông màu trắng xám đầy áp lực.

Cô vô cảm đứng tại chỗ, nhưng đôi mắt đờ đẫn cho thấy Dịch Thi không hề bình tĩnh như vẻ ngoài.

Trước đây, cô đã tưởng sau khi rời đi mình sẽ cảm thấy nhẹ nhõm, nhưng khi điều đó xảy ra, cô lại càng cảm thấy nặng nề.

Bởi vì cô đã tự mình trải nghiệm chính xác cái gọi là Chương trình Giải trí Phát sóng Trực tiếp của Thần là như thế nào, cứ nghĩ đến việc trong tương lai cô sẽ phải hành hạ người khác hết lần này đến lần khác để hoàn thành nhiệm vụ, bảo vệ bản thân, cô không thể nhẹ nhõm nổi.

"Hoàn tất tính toán, đánh giá nhiệm vụ đầu tiên của ký chủ là S, chúc mừng ký chủ, ngài là người đầu tiên trong Không Gian của Thần nhận được đánh giá S ở nhiệm vụ đầu tiên đó!"

"Tao có nên cười không?" Dịch Thi nhếch khóe miệng, hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi sự hài hòa lấp lánh vui vẻ của hệ thống, vẫn cảm thấy nặng nề như cũ.

"Ngài có thể vui vẻ, nhưng đừng kiêu ngạo nhé, không phải ký chủ xuất sắc lắm đâu, mà đơn giản là nhóm thần ưa thích bách hợp khá coi trọng ngài thôi."

"Hít... Thôi mày đừng nói nữa thì hơn." Dịch Thi hít một hơi thật sâu, ngồi trên mặt đất xua tay với hệ thống.

Càng nói cô càng cảm thấy nóng ruột, bị nhóm thần ác ma coi trọng, cô thật sự không trèo cao nổi.

"Được, ký chủ có ba ngày nghỉ ngơi, trong khoảng thời gian này nếu muốn lập tức nhận nhiệm vụ mới cũng được, Tiểu Thống luôn ở đây, có chuyện gì có thể gọi em nha..."

Nghe những lời này, khóe miệng Dịch Thi giật giật, một cây gậy mô phỏng phát sáng còn không biết xấu hổ tỏ ra dễ thương, chọc ai buồn nôn thế?

Được rồi, ở đây chỉ có cô, đương nhiên người bị chọc chỉ có thể là cô.

Bóng hệ thống biến mất, Dịch Thi nằm rạp luôn ra trên mặt đất, cố gắng thả lỏng bản thân không suy nghĩ gì nữa, bây giờ cô phải khẩn trương điều chỉnh trạng thái của bản thân, nếu không dù không bị cảm giác tội lỗi đè bẹp cũng sẽ dễ dàng bị các nhân vật mình phải vào vai đồng hóa, biến thành kẻ tâm thần phân liệt hoặc thần kinh.

Không có dấu hiệu, không cảm thấy buồn ngủ, không mệt không đói, khiến cô không thể cảm nhận được thời gian trôi qua, kết quả là khi hệ thống lại một lần nữa xuất hiện thông báo thời gian nghỉ ngơi đã kết thúc, Dịch Thi vừa cảm thấy thời gian rất lâu lại vừa thấy như chỉ nháy mắt đã trôi qua.

"Ký chủ, xin vui lòng đợi một lát, Tiểu Thống giúp ngài..."

Hệ thống vừa nói được nửa câu đột nhiên ngừng phát sáng như bị chết máy, không đợi Dịch Thi dò xét, hệ thống lại phát sáng lên, lần này không còn là ánh sáng vàng mà là ánh sáng đỏ.

"Tất cả những người làm nhiệm vụ chú ý, kể từ thời điểm này trở đi, thời gian dừng lại ở mọi nơi trong Không gian của Thần, những người đang nghỉ ngơi vui lòng chờ, những người đang thực hiện nhiệm vụ sẽ tạm thời được dịch chuyển trở lại Không gian Bảy Độ, tất cả những người làm nhiệm vụ..."

Âm thanh báo động đinh tai nhức óc, giọng nói điện tử rập khuôn lặp lại nội dung ba lần, Dịch Thi từ đầu đến cuối đều không hiểu gì cả, chuyện gì đang xảy ra vậy? Những gì đang xảy ra ở đây? Không gian của Thần bị xâm chiếm sao?

Như vậy là tốt nhất, nếu như trực tiếp sụp đổ, dù hồn phi phách tán cô cũng có thể vui vẻ biến mất, dù sao khi đó sẽ được giải thoát hoàn toàn rồi.

"Ái chà chà, lại có một kẻ xui xẻo nữa rồi."

Chương trình phát sóng kết thúc, hệ thống lập tức khôi phục lại ánh sáng vàng, giọng điệu vui sướиɠ khi người khác gặp họa, sau đó ánh sáng tỏa ra rực rỡ, giữa không trung xuất hiện một màn hình chiếu ba chiều, hiện đầy hình ảnh nhiễu như trên TV cũ.