Sáng sớm Tiêu Hi đi mua gạch và bùn về làm bếp nướng đơn giản. Tiện thể ghé lấy lưỡi dao để đóng hai cái máy thái trái cây. Cô chế tạo ba nấc đặt lưỡi dao, một là mỏng, hai là dày vừa phải, ba là dày. Cô sẽ làm trái cây sấy, một loại dùng để ăn trực tiếp, loại còn lại là để ngâm với trà tạo thành trà hoa quả.
Trần Lãm tới thì thấy Tiêu Hi đã lắp xong hai thứ đồ kỳ lạ bằng gỗ, chính giữa có gắn lưỡi dao. Còn chưa hiểu gì thì Tiêu Hi cầm trái cây đặt trên gỗ di chuyển lên xuống, phía dưới cùng lúc rơi xuống từng lát cắt đều như đúc, hơn nữa còn rất nhanh. Đồ vật như thế này lần đầu tiên ông được thấy.
Tiêu Hi lấy mấy tấm đan mây hôm qua mua đã rửa sạch, trải từng lát trái cây lên trên đầy một tấm thì mang ra ngoài có ánh nắng phơi. Sau đó cô để cho Trần thúc làm còn mình đi thiết kế lò nướng. Lò nướng này cô sẽ làm to để có thể nướng nhiều đồ nên cần chú ý làm cẩn thận. Ngoài làm trái cây sấy có thể dùng để nướng gà, pizza, vịt quay thì cũng rất ngon, mới nghĩ thôi đã có cảm giác thèm.
Người xung quanh thấy ngôi nhà bị bỏ trống đã lâu mở cửa đón khí trời thì biết có chủ nhân mới. Ai mà không tìm hiểu đã thuê căn nhà bị ám thế này. Mọi người đều nghĩ không biết người này có thể trụ được bao lâu, cho đến nay hình như lâu nhất là 2 tháng còn nhanh thì 10 ngày thì phải.
Tiêu Hi treo bảng hiệu đã đặt lên, chỉ có hai chữ Tiêu Gia. Đây sẽ là chuỗi hệ thống ngoài luồng thu nhập khách điếm của cô, sau khi ổn định sẽ để lại cho người có năng lực quản lý. Cách một hay hai tháng đến kiểm tra, còn lại sẽ ẩn cư ngồi cắn hạt dưa nhận tiền thuê phòng.
Trần Lãm không quên được cảm giác lần đầu tiên nếm thử trái cây sấy. Bên ngoài giòn tan, trong là vị ngọt của trái cây vẫn giữ được nguyên vị, ăn một miếng lại muốn ăn tiếp miếng thứ hai, ngon ngoài sức tưởng tượng. Uống thêm ly trà ngâm hoa quả thì cả người thoải mái, trong khoang miệng toàn hương thơm.
Tiêu Hi đã thiết kế đặt túi giấy đựng trái cây sấy và dùng giây cối buộc. Còn hoa quả để pha trà cô dùng hộp giấy vuông gấp lại đựng những bịch trà giấy nhỏ bên trong. Trên hộp hay bịch đều có con dấu vuông to ghi chữ Tiêu Gia được cô đặt thợ khắc. Mực dùng màu vàng chặm khắc viền trái cây và hoa đẹp mắt, ở mép gấp cũng có con dấu vuông nhỏ in mộc đỏ có logo của quán.
Khi Trần Lãm nhìn thấy thành phẩm thì yêu thích không buông cũng không nói lên lời. Thật là trang nhã đẹp mắt và tinh tế. Ông là nam nhân mà cũng yêu thích không nỡ buông tay.
Lầu trên dành cho khách muốn dùng thử trà hoa quả, hầu hết những đồ trang trí ở đây đều tự Tiêu Hi làm. Bức bình phong thêu quá mắc không có tiền mua, cô đã dành rất nhiều tâm huyết để tạo lên bức tranh phong cảnh bằng vôi và rỉ đường. Sau đó tốn thêm 3 ngày mới tô màu hết toàn bộ.