Một thúc bá kéo xe gần đó thấy vậy qua hỏi, biết được cô muốn thuê phòng không yêu cầu gì chỉ cần ngoài đường chính, phố náo nhiệt hay không thì không quan trọng. Ông nói biết một ngôi nhà ngay trên phố trên, gần sát phố đông đúc chẳng qua bị các chủ nhà trước đồn đãi có yêu ma phá hoại không buôn bán được nên mới bị bỏ không ai thuê, nếu cô không ngại thì dẫn đi xem.
Tiêu Hi trước nay không tin ma quỷ, cho dù có cũng không sợ. Cùng lắm cùng nhau ngồi xuống đàm đạo tâm sự nhân sinh. Khéo khi còn kết thêm bạn mới.
Đến nơi nhìn mặt tiền buôn bán tương đối rộng rãi, có hai lầu ở gần cuối phố. Phố này liền sát với phố náo nhiệt nhất nên đường cũng lớn, ngựa xe đi lại nhiều. Bên trong có khu nhà và vườn tách biệt cho chủ sinh sống. Nếu như thuê ở đây cũng đỡ mất công tìm nhà để ở. Tiêu Hi khá hài lòng sau khi hỏi giá phòng thì dứt khoát thuê luôn nửa năm.
Do không qua mô giới, chủ nhà lại là người có tuổi nên khi nhìn thấy Tiêu Hi nhỏ người cũng không làm khó, lấy cho cô giá rẻ hơn so với những chủ cũ. Thúc thúc kéo xe cười xòa từ chối nhận phí cảm ơn của cô nói chỉ là tiện tay giúp đỡ.
Tiêu Hi có ấn tượng tốt với người này, ánh mắt ngay thẳng, nói chuyện rõ ràng trung thực không luồn lách vòng vo. Là một người phúc hậu và biết quan sát xung quanh. Khi nãy chắc sợ cô bị người mô giới lừa nên đã âm thầm đi theo một đoạn đường. Lại nghĩ lượng công việc sắp tới cần người phụ, thử hỏi xem người này có muốn làm không.
Trần Lãm còn tưởng mình nghe nhầm, hài tử này muốn buôn bán còn thuê ông làm nữa. Dù sao công việc hiện tại cũng không thể nào bằng công việc cố định, trước mắt nếu giúp đỡ được phần nào thì ông sẽ giúp, sau này nếu không ổn thì tại quay về kéo xe cũng được.
Đình Quy nhìn Tiêu Hi quay lại dẫn mình đến ngôi nhà phố bên kia, nói để trái cây vào trong rồi thanh toán toàn bộ tiền mua hàng. Không phải chứ, hài tử này có phải con nhà phú quý muốn chơi đùa không. Sau khi biết được thật sự muốn làm ăn mới an tâm, hắn chỉ sợ mang tiếng lừa hài tử.
Tiêu Hi nhờ Trần thúc dọn dẹp nhà, cô mang tất cả trái cây đến giếng rửa sạch để ráo nước. Đình thúc thấy vậy cũng ở lại phụ giúp một tay.
Xong hết cô để Trần thúc dọn dẹp mặt tiền còn mình nhờ Đình thúc lấy xe chở đi mua đồ dùng cần thiết, bữa tối đơn giản mua bên ngoài về ăn. Vừa nãy cô đã đi đặt thợ làm hai lưỡi dao, ngày mai sẽ tự đóng máy thái trái cây đơn giản.
Tiêu Hi nói sáng mai Trần thúc quay lại làm việc, Đình thúc từ chối ở lại mà về luôn, nói theo lời hẹn một tháng sau sẽ quay lại bàn bạc công việc sau.
Nhà ở cổ đại được cái có sân thoáng mát, ngước mặt lên có thể ngắm nhìn bầu trời với ánh trăng nên cô rất thích ngồi bên ngoài. Tiêu Hi dự định nếu có tiền sẽ làm một ghế lật đật đặt ngoài này, sau thời gian làm việc thì đây sẽ là căn cứ yêu thích của cô.