Hình như dạo này Tiêu Hòa rất ghiền nhà ăn của công ty, dù ra ngoài công tác xa thế nào cũng vẫn sẽ chạy về ăn cơm, ngay cả hồi trước lúc ở đoàn làm phim cũng rất bền lòng vững dạ.
“Đồ ăn ở nhà ăn công ty ngon đến vậy à? Sao gần đây ngày nào chị cũng chạy về đó thế?”
Tiêu Hòa lắc đầu.
“Không biết, tôi cũng không ăn đồ ăn.”
Nghe vậy, Hoắc An hơi sửng sốt, vẻ mặt khó hiểu nói: “... Vậy ngày nào chị cũng vui vẻ chạy về, rốt cuộc là ăn gì ở đó?”
Tiêu Hòa cẩn thận suy nghĩ một lúc, trả lời: “Đàn ông.”
“...”
Hoắc An suýt nữa thì ngã nhào xuống đất.
Quyết định hợp đồng với đạo diễn Tôn Văn xong, rất nhanh, ekip chương trình đã thông báo tin tức này ra bên ngoài.
Sau khi biết Hoắc An sẽ trở thành vai diễn thường xuyên, tất cả khán giả đều vui mừng khôn xiết, kịch bản và công việc quay phim cũng đang gấp rút tiến hành.
Độ hot của bộ phim truyền hình Tân Binh, Xông Về Phía Trước này cao thế nào, Tiêu Hòa đã được mở mang kiến thức một lần rồi.
Trước đó Hoắc An chỉ xuất hiện trong hai tập phim, đã gây được sự chú ý lớn, ngay khi tin tức này vừa được công bố, những lời mời càng thêm chất đầy hộp thư của cô.
Kể từ ngày hôm qua, điện thoại di động của cô vẫn luôn không ngừng đổ chuông.
Tuy nhiên, sau khi xem xong những lời mời đó, Tiêu Hòa đã từ chối gần hết.
Vì quyết tâm phát triển theo hướng này nên cô dự định bồi dưỡng Hoắc An theo hướng phim truyền hình quân sự, chuyên về nghệ thuật, cũng không muốn để cậu ấy trở thành ngôi sao chương trình giải trí.
Sau khi từ chối thêm lời mời của một chương trình, Tiêu Hòa chuyên nghiệp bước vào công ty.
Đinh một tiếng.
Đột nhiên điện thoại nhận được tin nhắn.
Là tài khoản công ty gửi tới.
[Người đại diện thân mến: Cô Tiêu Hòa, để cảm ơn sự đóng góp to lớn của cô cho sự phát triển của nghệ sĩ, Giải Trí Lam Tinh đã sắp xếp cho cô một văn phòng mới, là phòng 1304 ở tầng 12. Mời kiểm tra và nhận.]
Tiêu Hòa hơi sửng sốt, ngạc nhiên nhìn tin nhắn trên điện thoại.
Trước đó, cô chưa từng có văn phòng, mỗi lần có chuyện cần bàn thì sẽ mượn phòng của anh Kiếm.
Bây giờ bởi vì Hoắc An đã ký hợp đồng với “Tân binh’’ nên công ty đã bố trí một gian phòng cho cô?
Cô nhanh chóng gọi điện thoại hỏi anh Kiếm.
Anh Kiếm không hề ngạc nhiên chút nào, giải thích: “Công ty luôn phân phối theo công việc, ngoài phần trăm phúc lợi cho người đại diện, còn có vị trí văn phòng, quy mô lớn nhỏ, địa vị ở công ty, đều liên quan đến sự phát triển của nghệ sĩ.”
Đôi mắt Tiêu Hòa mở to.
“Sao một chuyện quan trọng như vậy, mà trước đây em lại không biết?”
“Những nghệ sĩ em dẫn dắt lúc trước toàn kém nổi nhất trong công ty, chưa đuổi em đã là tốt lắm rồi, còn đòi phúc lợi à?”
“…”
Nói bừa hay nói thật vậy?
“Vậy tiền hoa hồng đâu? Bao giờ thì đến?” Cô sốt ruột mà hỏi.
Bây giờ cô sắp nghèo đến điên rồi.
“Theo dự đoán thì chắc là trong hôm nay sẽ nhận được.”
Anh Kiếm vừa dứt lời, điện thoại của Tiêu Hòa lại rung lên một cái, nhận được một tin nhắn mới:
[Ngân hàng XX: Giải Trí Lam Tinh đã hoàn tất giao dịch với tài khoản của bạn có số cuối là 1234, khoản tiền: 500.000, số dư còn lại: 500.121.]
Năm mươi vạn!
Cả người Tiêu Hòa lập tức phấn chấn tinh thần!
Mở to hai mắt, cẩn thận đếm thêm vài lần.
Từ sau khi đến đây, làm chuyện gì cũng cần đến tiền, cô quả thật là một bước khó đi.
Đặc biệt là vì không có nguồn cung cấp thực phẩm nên cực kỳ không có cảm giác an toàn.
Bây giờ nhìn thấy số tiền này, đôi mắt của cô cũng đang phát ra ánh sáng xanh luôn rồi.
“Em mới nhận được thông báo chuyển khoản rồi, nếu công ty không có chuyện gì nữa thì hôm nay em không vào đâu.” Cô vội vàng nói.
Tiêu Hòa đè nén sự hưng phấn trong lòng, nhanh chóng xoay người rời đi.
Anh Kiếm ngạc nhiên nói: “Em không lên văn phòng xem thử à?”
“Không có thời gian, em phải đi mua gạo!”
Nói xong, dứt khoát cúp điện thoại.
Trong văn phòng, anh Kiếm nhìn điện thoại, có chút nghi hoặc.
“Nhận được hoa hồng xong, việc đầu tiên làm là mua gạo? Chỉ là mua gạo thôi mà, có thể hết bao nhiêu tiền chứ?”
Lúc này, Tiêu Hòa đã dùng tốc độ nhanh nhất của mình, đến chợ buôn bán lương thực.
Vừa vào cửa đã dõng dạc nói với ông chủ:
“Ông chủ, mau cho tôi 5 tấn gạo trước đi, cho yên lòng chút!”