[Vô Hạn] Trường Học Không Tưởng

Chương 22

Nhớ tới văn phòng lấp đầy toàn mấy giáo viên đeo mặt nạ, đến cả Tang Linh Nguyệt cũng cảm thấy da đầu tê dại. Chỉ là, suy xét đến chủ nhiệm lớp là NPC quan trọng, tốt nhất nên làm theo mệnh lệnh của hắn, cô lập tức không còn do dự mà đi vào khu dạy học tầng 1, gõ cửa văn phòng.

“Bên ngoài là học sinh Người Nhiều Mặt sao?”

Giọng nói quen thuộc của chủ nhiệm lớp vang lên.

“Là em.”

“Mời vào! Cửa không khóa.”

Tang Linh Nguyệt vặn tay nắm mở cửa văn phòng.

Trong đây chỉ có một mình chủ nhiệm lớp, thấy được điều này Tang Linh Nguyệt thở phào nhẹ nhõm.

“Lại đây đi……”

Chủ nhiệm lớp…… Không, là người đeo mặt nạ lốc xoáy D01 vẫy tay với Tang Linh Nguyệt, thanh âm lạnh băng không chút cảm xúc nói: “Em là học sinh đầu tiên trong lớp chúng ta đạt được ID chính thức, là một học sinh xuất sắc, có tư cách tranh cử lớp trưởng……”

Tang Linh Nguyệt ngắt lời hắn, “Em vốn dĩ là lớp trưởng lớp mình.”

Chủ nhiệm lớp D01 nghi hoặc nói: “Trường học của chúng ta chỉ vừa mới khai giảng, chưa từng tổ chức bầu cử cán bộ lớp……”

Nói hươu nói vượn! Trường này khai giảng đã vài tháng rồi.

Cái mà vừa khai giảng chắc là “Trường học không tưởng” đi.

“Thầy từng hứa hẹn với em, chỉ cần có thể giữ vững thành tích top 1 của niên khoá này, lớp chúng ta sẽ không có lớp trưởng thứ hai.”

Chủ nhiệm lớp D01: “……”

Tang Linh Nguyệt: “Thôi. Thầy nói thẳng tranh cử như thế nào đi.”

Chủ nhiệm lớp D01: “Em cần phải viết một cái đơn, nếu trong thời gian tuyển cử không có ai tham gia cạnh tranh với em, thì em sẽ là lớp trưởng! Nếu như có người cạnh tranh, người nào ít bị các thành viên trong lớp bỏ phiếu chống nhất sẽ được chọn.”

“Cái phiếu chống này, là mỗi người một phiếu, sử dụng hệ thống tên thật sao?”

“Đúng là mỗi người một phiếu, hệ thống tên thật…… Không có hạng nội dung này…

Chủ nhiệm lớp giống như người máy bị lỗi hệ điều hành, giọng nói của nam thanh niên biến thành âm điện tử.

“Tính toán được sử dụng hệ thống tên thật sẽ rút ngắn thời gian……tiến trình nhanh hơn…… Có thể tiếp nhận. Chấp nhận, phiếu chống sử dụng hệ thống tên thật.”

Tang Linh Nguyệt yên lặng nhìn một loạt hành động giống như lên cơn động kinh của chủ nhiệm lớp, nghe được câu trả lời mong muốn, gật đầu vừa lòng nói: “Vậy tốt

Dưới tình huống sử dụng hệ thống tên thật, dù có người không quen cũng sẽ không dễ dàng bỏ phiếu chống cho cô.

Ethel: Xem ra ngươi đối với nhân duyên của mình vẫn hiểu rõ.

Tang Linh Nguyệt lại hỏi: “Đãi ngộ của lớp trưởng còn giống như trước đây không? Nhiều tiền, ít việc, có đặc quyền.”

THPT trọng điểm Dục Thành tài đại khí thô (nhiều tiền nhiều của), học sinh xuất sắc không chỉ được miễn giảm hoàn toàn học phí, bao ăn bao ở, những học sinh nhận chức cán bộ còn có tiền lương hằng tháng. Tang Linh Nguyệt thật sự rất thiếu tiền, học bổng không đủ, làm việc vặt kiếm tiền vẫn không đủ, mỗi một đồng tiền có thể hợp pháp kiếm được, cô đều không muốn bỏ qua.

Trừ cái này ra, có thể tranh top 1 cô cũng tuyệt không cố đạt top 2.

Lớp trưởng như thế nào cũng coi như một loại vinh dự, đối với người tranh cường háo thắng như Tang Linh Nguyệt, phải nói là có giá trị rất cao.

Chủ nhiệm lớp D01 lại trầm mặc thêm một lúc lâu, sau đó mới như vừa tiếp nhận được mệnh lệnh từ xa, mới khí người giống nhau, khô cằn mà nói: “Lớp trưởng có nhiệm vụ giúp đỡ chủ nhiệm lớp quản lý các bạn học cùng lớp, truyền đạt một số mệnh lệnh —— theo nghiên cứu cho thấy rằng, đại đa số học sinh khi trực tiếp đối mặt với giáo viên sẽ cảm thấy lo lắng, bất an. Trái lại, giữa các học sinh với nhau thì lúc nói chuyện sẽ thả lỏng hơn.

Không! Hiện tại học sinh bọn tôi rất hiểu chuyện, sẽ không sợ giáo viên, học sinh cảm thấy bất an rõ ràng là bởi vì ngươi nhìn qua quái quái, mặt còn không biết mọc ở đâu ra một cái mặt nạ lốc xoáy.

“Làm lớp trưởng có 2 phúc lợi: Thứ nhất, trong thời gian nhậm chức, ba lô mở rộng thêm 5 ngăn chứa; thứ hai, có thể thông qua hồ sơ lớp xem xét tin tức cơ bản của các bạn học cùng lớp.”

“Ba lô là cái gì?”

“Một loại đồ dùng để đựng hành lý, gửi vật phẩm cá nhân. Sau khi đạt được chính thức ID, chấp nhận trói buộc mới bắt đầu có ba lô. Ba lô có 3 ngăn, mỗi ngăn có thể bỏ vào 100 vật phẩm cùng loại. Đương nhiên, mỗi một ngăn đều có khối lượng hạn chế. Cách để mở ra ba lô cũng giống cách mở vòng đeo tay trí năng, có thể ấn phím để mở, thủ thế để mở, hoặc sử dụng giọng nói. Tất cả đều có thể xem ở giao diện cá nhân, quan trọng là bản đồ trường học—— vậy đó!”

Chủ nhiệm lớp D01 đưa cho Tang Linh Nguyệt một cái bản đồ trông đáng yêu vạn phần, to khoảng 1 tờ giấy 4A. Nền màu nâu, kiến trúc màu bạc san sát.

“Không cần biết em có tranh cử trở thành lớp trưởng hay không, trong buổi tối hôm nay, vào giờ tự học, đều phải chia sẻ bản đồ cùng các bạn học lớp chúng ta. Thầy kiến nghị em trước đó nên đi dạo trong trường một lần. Tiện thể đến lúc đó, các bạn học có câu hỏi gì, em đều có thể thuận lợi giải đáp.”

【Có nhận nhiệm vụ chi nhánh “Ủy thác của chủ nhiệm lớp 1”? YES/NO. 】

Tang Linh Nguyệt không hề do dự, nhận nhiệm vụ.

Chủ nhiệm lớp D01 không còn chuyện gì khác nữa liền bảo cô rời đi.

Lúc này mới 11 giờ rưỡi sáng.

Tang Linh Nguyệt đứng ở dưới khu dạy học, giao quyền khống chế thân thể cho Ethel, ý thức lại một lần nữa chìm xuống phía dưới. Đến lúc mở mắt lại lần nữa, đã vào trong không gian nhân cách.

Trong phòng khách không có người, cô gõ cửa phòng của Mười Ba. Không chờ người bên trong lên tiếng, đã trực tiếp đẩy cửa đi vào.

Gian phòng ngủ này không có giường, chỉ có một quầy bar bằng gỗ. Trên quầy bày đầy các bình rượu xếp hàng chỉnh tề, giống như binh lính chờ tướng quân tới kiểm duyệt. Đi vào trong phòng, phảng phất như đặt mình vào trong không gian quạnh quẽ của quán bar.

Có một thiếu niên mặc áo bành tô đứng một mình trong quầy bar, làn da tái nhợt, gầy yếu, làm cho người ta có cảm giác thân thiết, thực dễ liên tưởng đến hình ảnh một em trai hàng xóm hướng nội trầm mặc— với điều kiện trước nhất là không nhìn thẳng vào ánh mắt của cậu ấy.

Cậu nhìn về phía Tang Linh Nguyệt, con ngươi sâu hun hút, lạnh như băng.

“Tôi muốn xem quá trình gi·ết người……chấp hành nhiệm vụ vừa rồi của cậu.”