[Vô Hạn] Trường Học Không Tưởng

Chương 21. Rời khỏi trạm y tế

Mười phút khám bệnh và chữa trị kết thúc, bệnh nhân số 5 rời khỏi phòng khám. Giống như để chứng minh mình đã khỏi bệnh hoàn toàn không còn bị bệnh, anh ta lên dây cót tinh thần, cố gắng làm cho mình trông có vẻ tỉnh táo, đột nhiên vẫy tay, làm ra tư thế tạm biệt:

“Tạm biệt… Tạm biệt! Không làm phiền cô y tá, không cần phải đưa thuốc cho tôi. Tôi sẽ đi ngay đây, không cần đưa thuốc.”

Dứt lời, chạy nhanh như chớp nháy.

Tang Linh Nguyệt nhìn theo bệnh nhân số 5 rời đi, đôi tay đẩy theo quầy thuốc bước tới cửa lớn của trạm y tế. Khi sắp ra ngoài, cô quay lại vẫy tay với Lệ Lệ chào tạm biệt: “Tạm biệt!”

Lệ Lệ theo phản xạ vẫy tay lại, nhưng ngay sau đó ảo não dừng động tác.

Người này chính là người vừa mới lúc nãy, mắt cũng không thèm chớp lạnh lùng gϊếŧ chết một mạng sống!

Nhưng dù sao, người bác sĩ Tang gϊếŧ cũng chính là một tên tội phạm nguy hiểm và độc ác, trên tay còn xách theo một hộp sắt đựng đầu của nạn nhân. Như vậy, chắc hắn chính là cái tên hung thủ gần đây thường nghe mọi người nghị luận trên mạng! Nghe nói là một tên khốn chuyên chọn những nữ nhân trẻ tuổi để ra tay.

Mặc kệ bác sĩ Tang biểu hiện ra ngoài trông có vẻ giống một sát thủ vô tình, lãnh khốc đến mức nào, thì việc cô làm vẫn là một việc tốt.

Lệ lệ lấy hết can đảm, lớn tiếng nói: “Tạm biệt——”

Đáng tiếc, Tang Linh Nguyệt không nghe được.

Khi vừa rời khỏi Chẩn Liệu Sở, phía sau đã bị sương mù dày đặc bao phủ. Chỉ có bác sĩ Đặng đứng gần đó quay người lại, mặt nạ của ông ta từ dấu chấm hỏi biến thành dấu chấm than lớn.

“Người nhiều mặt, cảm ơn bạn đã giúp tôi giải quyết vấn đề, công việc không bị quấy rầy nữa thật là quá tốt! Xin hãy giao hung thủ cho tôi. Tôi sẽ thưởng cho bạn một cách xứng đáng, để bạn có thể tiếp tục giúp đỡ người khác.”

Một khung thoại hiện lên trên quang não: 【Có muốn giao “Hung thủ mang đến xui xẻo” bíp bíp bíp——】

Một đống mosaic chiếm toàn bộ khung thoại, Tang Linh Nguyệt chỉ có thể nhìn thấy các từ như “Thi thể”, “Hung tàn”, “First kill toàn cầu”, “BOSS tử vong”. Rất nhanh, chúng biến mất.

Khung thoại hiện ra một hàng chữ rõ ràng:

【Có muốn giao ‘thi thể hung thủ’ không? YES/NO.】

Tang Linh Nguyệt suy nghĩ một chút, có vẻ như giao hàng không đúng yêu cầu cũng không ảnh hưởng đến kết quả nhiệm vụ. Cô chọn YES, và cả quầy thuốc cùng tủ sắt đều biến mất khỏi tầm mắt.

【Chúc mừng, bạn đã hoàn thành nhiệm vụ —— “xui xẻo của hung thủ”.】

“Khoan đã, nhiệm vụ của tôi không phải là “hung thủ mang đến xui xẻo” sao?”

【Nguyên bản là như thế, nhưng ai bảo hắn gặp được ngươi đây? Đầu và thân thể chịu nỗi đau chia lìa, mạng sống cũng không còn, còn gọi là “hung thủ mang đến vận rủi” nữa thì quá buồn cười!】

“Ngươi tùy tiện sửa đổi tên nhiệm vụ như vậy, có hợp lệ không?”

Hệ thống Tiểu nghịch ngợm nghe lời này ngay lập tức phát cáu.

【Người đừng có lừa ta! Chẳng lẽ ta còn bị lừa thêm một lần thứ 2 sao? Nói cho mà biết, một cái quyền hạn chỉnh sửa tên hèn mọn thì ta vẫn có. Cũng chẳng ảnh hưởng gì đến độ cân bằng của nhiệm vụ lớn. Hệ thống chủ có khi còn đồng ý khen thưởng ta vì đã kịp thời điều chỉnh BUG của bản thử.】

Hệ thống chủ… Điều chỉnh bản thử… BUG…

Tang Linh Nguyệt chuyển quyền điều khiển cơ thể cho Ethel, hai nhân cách trong lòng đều hiểu rõ nhưng không nói ra, ngầm đổi vị trí trong thầm lặng, người ngoài không nhận thấy dấu hiệu gì.

“Điều chỉnh thử ‘trường học không tưởng sao?”

Ethel phát ra âm thanh linh hoạt kỳ ảo, mang theo một tia mê hoặc.

“Trò chơi này có phải là một dạng trò chơi đảo đã bao phủ cả bên ngoài khu 3 không?”

【Gọi ‘trường học không tưởng’ là trò chơi đảo cũng không sai, phù hợp với trình độ nhận thức văn minh địa cầu. Hoa Quốc chỉ là một trong những khu vực trực thuộc trò chơi mà thôi. Một khu 3 bé nhỏ, đếm xem được mấy cái trường trung học phổ thông chứ? Ngươi đoán thử toàn bộ liên minh đã bị bao phủ chưa nghe còn thực tế hơn?】

Tiểu nghịch ngợm nói với sự kiêu ngạo tự hào, gần như muốn nhảy ra khỏi khung thoại.

Ethel rất phối hợp, “Ta đoán là ‘đã bao phủ toàn liên minh’, có phải đoán đúng rồi không?”

【 Ầy! Ngươi trở nên không còn đáng ghét như vừa rồi nữa. Hì hì hì, so với vài phút trước thì ta thích ngươi của bây giờ hơn! Nhưng dù thích ngươi thì ta cũng không phải tên ngốc đâu. Ngươi muốn nịnh nọt ta để lấy được thông tin, ta không dễ bị lừa đâu. Ta khuyên ngươi nên nhanh chóng nhận thưởng rồi trở về trường học đi, lưu lại ở bên ngoài lâu quá không phải chuyện tốt đâu.】

Ta cũng không trông chờ tìm hiểu được nhiều thông tin hơn nữa, dù sao số thông tin ngươi tiết lộ ra cũng đã vượt xa những gì Tang Linh Nguyệt mong đợi ban đầu.

Ethel công thành lui thân, chuyển quyền điều khiển cơ thể trở lại cho Tang Linh Nguyệt.

(Công thành lui thân: Làm xong việc lớn thì an toàn rút lui để bảo toàn)

Tang Linh Nguyệt quay lại nói chuyện cùng bác sĩ Đặng có dấu chấm than, nhận được phần thưởng nhiệm vụ: Thân phận người chơi chính thức *1, ID Người Nhiều Mặt;

Thủy tinh vô sắc *1;

Gia tăng thời gian tồn tại *24 giờ;

Phước lành từ quản lý viên *1.

Sau khi đưa xong phần thưởng, dấu chấm than lớn trên mặt nạ của bác sĩ Đặng biến mất, hiện tại hắn cũng giống y đúc những người mang mặt nạ trắng bệch Tang Linh Nguyệt gặp trên đường.

Dưới chân lại lần nữa hiện lên một mũi tên trắng chỉ dẫn, Tang Linh Nguyệt đi trong màn sương mù dày đặc, không lâu sau đã nhìn thấy trường học tản ra không khí u ám. Nơi này đã bị biến dạng hoàn toàn, cô không tìm thấy một chút cảm giác quen thuộc nào còn sót lại.

Khi vừa bước vào cổng trường, vòng đeo tay trí năng “Tích tích tích” vang lên, thông báo nhận được tin nhắn.

Tang Linh Nguyệt mở tin nhắn ra, là từ chủ nhiệm lớp gửi tới, yêu cầu cô đến văn phòng một chuyến.