Cự thú không kịp phòng bị bị cắn một miếng thịt, kêu lên một tiếng dài đau đớn, nó đột nhiên lặn xuống nước cuốn theo con rồng đen cùng mang xuống.
Hai thân hình khổng lồ chìm xuống biển sâu, chỉ còn để lại vết máu của con quái thú khổng lồ lan tràn khắp mặt biển.
Tô Tinh vươn cổ không thấy được tình hình dưới nước, gấp đến độ ở trên chiếc mai tới tới lui lui.
Bé biết Hắc Long cũng có thể bắt được cá nhưng phải chăng con ‘cá’ lần này quá khủng?
Rồng không có mang và cũng không thể thở dưới nước nên thỉnh thoảng chúng phải ngôi lên mặt nước thể lấy hơi.
Con thú khổng lồ này cũng cần trồi lên để thở nhưng là một con cự thú có thể tồn tại dưới nước chúng chắc chắn có thể nín thở lâu hơn rồng.
Hơn nữa khi ở dưới nước, đôi cánh của Hắc Long cũng trở thành gánh nặng và chỉ có thể gập ở một bên, nếu chúng mở ra sẽ ảnh hưởng đến sự nhanh nhẹn của nó.
Nước biển tràn lan khắp nơi Hắc Long cũng vô pháp phun lửa, cho dù cưỡng chế sử dụng lực sát thương cũng giảm hơn rất nhiều.
Mất đi năng lực bay, mất đi ngọn lửa bất khả chiến bại trên cạn, ở dưới nước nín thở, một mình chiến đấu với con thuỷ quái khổng lồ….
Trận đối đầu này bất lợi cho Hắc Long.
Trước sau không chờ được mẹ Rồng Đen xuất hiện, Tô Tinh lo lắng vỗ cánh bay tới bay lui.
Bên tai chỉ có tiếng gió và tiếng tim đập thình thịch của bé, đời này bé cũng chưa bao giờ bay nhanh đến như vậy.
Nước biển cuồn cuộn, dưới làn nước xanh thắm có hai thân ảnh to lớn quấn lấy nhau, bóng đen nhỏ hơn dây dưa với thân ảnh lớn hơn, ở trên người nó cắn xé mấy miếng thịt, máu lan tràn từ miệng vết thương phiêu tán, nhuộm đỏ một vùng nước biển.
Nhưng con cự thú này quá lớn, vết thương kia trên người nó cũng không hề đáng lưu ý.
Con thú khổng lồ xoay mình trong nước, ý đồ dùng cái đầu to lớn của nó va chạm Hắc Long.
Hắc Long buông miếng thịt đang cắn, vung đuôi bơi về hướng mặt biển.
Nhìn thấy bóng dáng Hắc Long càng ngày càng gần, Tô Tinh nhanh chóng bay xa chút để tránh ngộ thương.
Hắc Long lao vυ't khỏi mặt nước, dang rộng đôi cánh bắt ngờ bay lên.
Tô Tinh thở phào nhẹ nhõm, mặc dù không bắt được con thuỷ quái khổng lồ này những ít nhất Hắc Long ma ma cũng đã bình an trở lại.
Ngay sau đó, Tô Tinh phát hiện phía dưới có một bóng đen cách mặt nước càng lúc càng gần, cự thú đang đuổi theo, nó sắp trồi lên mặt nước.
“Pi—“
Tô Tinh muốn kêu Hắc Long quay trở về, liền thấy mẹ Rồng Đen há to miệng, ánh sáng xanh và nóng bỏng tập trung ở cổ họng mẹ.
Khoảng khắc con thú khổng lồ chuẩn bị trồi lên mặt nước, ngọn lửa màu xanh đột ngột phun ra như che trời lấp đất mà phun vào phần đầu của cự thú.
Con thú khổng lồ lập tức trốn xuống nước, Hắc Long lại đuổi theo, trước khi lặn xuống nước một lần nữa nó còn không quên quay đầu hướng về phía Tô Tinh gầm lên, yêu cầu bé quay trở lại đảo.
Tô Tinh không nghĩ đến mẹ rồng còn muốn đánh, tâm lần nữa nhảy lên cổ họng.
Trở về là không có khả năng, nhìn không được tình hình dưới nước bé không yên tâm nổi, bé tự giác bay xa hơn, nhìn chăm chú ở khoảng cách không bị ảnh hưởng bởi cuộc chiến của họ.
Hắc Long chiến đấu với con cự thú dưới nước, ở trên người nó cắn xé, gây thương tích và cắn đứt vây cá, làm nó vô pháp giữ thăng bằng.
Cự thú không ngừng cố gắng chống trả, dùng đầu va chạm vào con rồng đen, dùng hàm răng cắn và đuôi đánh vào Hắc Long nhưng đều bị con rồng đen tránh được.
Thân hình to lớn mang lại cho con thú khổng lồ khả năng phòng ngự vững chắc, nhưng cũng ảnh hưởng đến sự nhanh nhẹn của nó khi cận chiến, tốc độ tấn công của nó chậm hơn nhiều so với Hắc Long.
Thỉnh thoảng Hắc Long cũng sẽ bay lên khỏi mặt nước, đôi khi con thú khổng lồ cũng sẽ đuổi theo và bị con rồng đen phun lửa buộc nó phải lặn xuống.
Và mỗi khi con cự thú muốn bơi đi, Hắc Long sẽ lập tức lao xuống cuốn lấy nó, không cho nó rời đi khu vực biển này.
Tô Tinh dần dần phát hiện ra mục đích hành động này mẹ Rồng Đen.
Mẹ chiến đấu với cự thú, tiêu hao thể lực và dưỡng khí của nó, đồng thời không cho nó trồi lên hít thở, muốn cho cự thú chết ngạt.
Tô Tinh rất kinh ngạc trước trí khôn săn mồi của Hắc Long, mẹ Rồng không chỉ dựa vào sức mạnh thể chất để tiến về phía trước, mẹ thậm chí còn có chiến thuật riêng.
Con thú khổng lồ hiển nhiên cũng phát hiện ra ý đồ của Hắc Long, khi Hắc Long lại lao xuống nước, nó liền nhân cơ hội vung đuôi bơi về phía mặt nước.
Tô Tinh nhìn thấy, theo bản năng há mồm phun lửa vào lỗ thở trên đỉnh đầu cự thú.
Ngọn lửa màu cam rơi xuống buộc thủy quái phải lặn xuống, cùng lúc đó Hắc Long cắn vào vây đuôi cự thú kéo nó xuống sâu.
Ngọn lửa này gần như đã rút cạn sức lực còn sót lại của Tô Tinh, đôi cánh trở nên nặng nề, bé cố gắng bay nhưng bất động.
Nhìn lại dưới nước lần cuối, vây của con cá khổng lồ đã bị cắn đứt, nó hoàn toàn bị mắc kẹt.
Tô Tinh cảm thấy nhẹ nhõm, xoay người hướng hòn đảo bay trở về.
Hòn đảo rất gần nhưng bé bay thật lâu cũng không tới được, cuối cùng Tô Tinh rơi xuống nước, ở trong nước bơi qua.
Khi Tô Tinh rơi xuống nước, Hắc Long cảm nhận được dòng chảy truyền đến tin tức, nó đột ngột trồi ra khỏi mặt nước, nhìn thấy Tô Tinh bình an lên bờ nó mới lần nữa trở lại dưới nước dùng bữa.
Tô Tinh hoàn toàn kiệt sức, nằm trên hòn đảo phơi lông, không nghĩ động cũng không động nổi chút nào.
“Chíp…”
Đã là một tiểu phế Pi.
Nhưng khi nhìn thấy Hắc Long cắn một khối thịt to đỏ thẫm nhô ra khỏi mặt nước, ở trên mặt biển ăn uống thoả thích khiến Tô Tinh có loại thoả mãn vì mọi thứ đều đáng giá.
Bé cũng tham gia săn lùng con cự thú này.
Làm một tiểu ấu tể nửa tuổi, có thể hợp tác với Rồng Đen săn mồi.
Ấu tể được cự long nuôi dưỡng, như thế nào không tính là ấu long đâu?
Hôm nay bé cũng là một chú rồng con hữu ích.
Mặt trời lặn xuống trên biển, ánh hoàng hôn chiếu vào mặt biển.
Đáng lẽ là lúc chim thú về tổ, To Tinh đột nhiên nghe thấy tiếng vỗ cảnh, còn có cả tiếng cạc cạc kêu to.
Bé ngẩng đầu nhìn thấy một đàn chim biển màu trắng đang lượn vòng trên biển phía xa xa.
Vị trí đó là nơi Hắc Long và con thuỷ quái khổng lồ chiến đấu lúc nảy.
Có phải mùi máu tươi đã thu hút bọn chúng?
Nếu đúng như vậy thì không thể chỉ thu hút được mỗi chim biển.
Tô Tinh nhìn mặt biển xanh thẳm vô tận, đột nhiên có cảm giác rùng mình.
Dưới mặt nước tưởng chừng yên tĩnh, có thể ẩn chứa một số lượng lớn kẻ săn mồi nghe được mùi máu tươi kéo đến, chỉ chờ Hắc Long ăn xong chúng nó sẽ tụ tập lại đây.
Loại khủng bố ẩn mình dưới nước này khiến Tô Tinh sỡ hãi hơn cả đàn chim trên trời, cho dù bé đang ở trên đảo.
Hắc Long không có bên cạnh, Tô Tinh mới phát giác hòn đảo này nhỏ đến làm bé hoảng sợ, giống như có thể bị nhấn chìm bất cứ lúc nào.
Bé nhanh chóng trèo lên đá ngầm chui vào trong mai.
Bé vừa chui vào mai giáp xác, một con chim biển mỏ to đã bay đến.
Con chim biển đang lượn vòng trên đảo, có vẻ như nó ngửi thấy mùi hương do Hắc Long để lại nên không dám đáp xuống mà bay lượn trên không trung để quan sát.
Tô Tinh nghe thấy âm thanh kêu rít của con chim biển kia liền trốn vào trong chăn không dám nhìn ra ngoài.
Bé sợ rằng ngay khi ló đầu ra, con chim sẽ lao xuống hốt bé đi.
Tiếng kêu chói tai của chim biển không ngừng phát ra, khoảnh khắc tiếp theo một con rồng đen đáp xuống hòn đảo, tựa hồ làm rung chuyển toàn bộ hòn đảo.
“Chíp?”
Tô Tinh vui sướиɠ nhảy ra ngoài.
Hắc Long ngậm một con chim biển trong miệng, chỉ chừa lại chiếc đuôi lông trắng lộ ra bên ngoài.
Julyyy: hôm nay bận quá lên chương hơi trễ, cả nhà thông cảm cho mình nha!