Tiêu Nhiên: "Rồi sao?"Thẩm Phất: "Có tổng cộng 9 phần, hơn 10 triệu chữ, đều dùng chữ Phạn viết."
Không bàn về chuyện này nữa, Thẩm Phất hỏi ngược lại: "Bên Lưu Thượng Thư chẳng qua là tiện thể lôi kéo, thế lực của Thái tử và Tam hoàng tử trong triều được phân bố đồng đều, cho dù nhà mẹ đẻ An phi có lợi hại tới đâu, cũng chẳng thể một cây mà làm nên non được, tôi nhất định phải kéo bằng được Mạnh Kình về phe."
Tiêu Nhiên lặng lẽ nói: "Có mấy kẻ Ngoại vực trà trộn vào Hoàng Đô, anh có thể ra tay từ chỗ này." Thẩm Phất nhắm mắt lại, "Nhiên nhi, tin tình báo có đáng tin không?"
Mí mắt Tiêu Nhiên giật liên tục, tên chỉ có tổng cộng hai chữ thôi, mà người này có thể biến đổi không ngừng cái trò gọi tên này.
"Bất chấp nguy hiểm tính mạng trà trộn vào thành," bỗng nhiên Thẩm Phất sinh ra một ý nghĩ lớn mật:
"Không phải là muốn ám sát Mạnh Kình chứ?"
Nghĩ coi lúc này đúng là thời cơ tốt, Thánh thượng có ý làm mối Mạnh Kình với công chúa Phiên bang, hôm qua trong buổi tiệc đã hàm súc mà nói một hồi, hai ngày này Mạnh Kình phụng mệnh thánh dụ làm bạn với công chúa Phiên bang dạo chơi Hoàng thành, nói không chừng thật sự sẽ có kẻ nhân cơ hội ra tay. Vừa nghĩ tới đây, Thẩm Phất dừng chân, một lần nữa đi về phía đình nghỉ. "Điện hạ...." Thấy anh đi mà quay lại, Lưu Thượng Thư hơi kinh ngạc. Thẩm Phất bất đắc dĩ đáp: "Đức phi nương nương đang trò chuyện cùng Mẫu phi, không tiện quấy rầy"
"Thật không khéo. Thẩm Phất liếc mắt nhìn bàn đá đã được dọn dẹp sạch sẽ: "Hai vị đang định rời đi sao?"
Lưu Thượng Thư: "Thái tử có lời mời, Tịnh Chân Sự còn tới Đông cung một chuyển, hạ quan cũng nên hồi phủ rồi."
Lúc nói chuyện quả thực hơi khó xử, ai cũng biết hệ giữa Cửu hoàng tử và Thái tử không tốt. Thẩm Phất một bộ không để ý chút nào, "Vừa khéo bản vương cũng phải xuất cung, không bằng cùng đi?" Đương nhiên Lưu Thượng Thư sẽ không trực tiếp và mặt anh, hai người ngồi chung một cỗ xe ngựa ra khỏi cung, lần thứ hai khẳng định tin tức quan hệ giữa Cửu hoàng tử và Lưu Thượng Thư không hề đơn giản. "Điện hạ muốn đi đâu?".
Thẩm Phất: "Dường như đã qua rất lâu rồi chưa gặp được Lưu tiểu thư."
Lưu Thượng Thư: "Ba, bốn ngày trước, tiểu nữ mới tiến cung." "Ta đối với tiểu thư một ngày không gặp như cách ba năm." Không muốn nặng bên này nhẹ bên kia, Thẩm Phất nắm tay Tiêu Nhiên ngồi cạnh: "Đương nhiên, Tiêu Tiêu cũng luôn ở trong lòng ta." Cách một khoảng, mà Lưu Thượng Thư còn có thể nghe được âm thanh ken két ken két của xương bị bóp chặt.
Thẩm Phất ăn đau thu tay lại, trên mặt vẫn nở nụ cười tươi, Lưu Thượng Thư nhìn tay anh mà thấy đau thay.