Ta Bỏ Trốn Sau Khi Xuyên Thành Thông Phòng

Chương 35

Hắn không biết nghe được tin đồn bát quái từ nơi nào, hiếu kì hỏi: “Hai ngày ta trước nghe nói Anh quốc công tới nhà ngươi cầu hôn?”

Lý Du gắp lát cá lên, thản nhiên nói: “Ngươi nghe nói từ đâu?”

Ninh Anh ở bên cạnh không khỏi dựng lỗ tai lên.

Viên Kiệt cười nói: “Nhị Lang, ngươi là nhân vật phong lưu, chắc hẳn không biết có bao nhiêu khuê nữ đang nhìn chằm chằm vào ngươi, ta chỉ muốn hỏi ngươi là có chuyện này hay không?”

Lý Du cụp mắt, tinh tế nhai kỹ lát cá, trên mặt không nhìn ra được tâm tư.

“Triệu gia của Anh quốc công phủ vô cùng tốt.”

Nghe hắn nói chuyện như vậy, Viên Kiệt lập tức hào hứng, hóng hớt nói: “Kết thân với cô nương nào?”

Lý Du để đũa xuống, cầm chiếc khăn vuông lên nói: “Triệu Tứ Nương.”

Viên Kiệt à một tiếng, không khỏi trêu chọc hắn: “Theo ta được biết, Triệu Tứ Nương kia mới mười tuổi, Triệu gia lại gấp gáp như thế này, có thể thấy được rất để tâm tới ngươi.”

Lời này Lý Du không hề phản bác.

Nếu Tần Vương phủ có thể kết thân cùng Anh quốc công phủ, hai nhà mạnh mẽ liên thủ, địa vị trên triều đình về sau càng thêm vững chắc, đối với bất kỳ người nào đều là trăm lợi mà không có hại.

Đây cũng là lý do khiến cho Tần Vương hết lời khen ngợi chuyện kết thân.

Xét cho cùng, có một thê gia bối cảnh cường thế làm phụ trợ, con đường hoan lộ tương lai của Lý Du sẽ trôi chảy rất nhiều, hắn từ nhỏ đã lớn lên trong gia đình quyền quý, càng biết được bản thân nên làm thế nào để tìm lợi tránh hại.

Bưng chén rượu lên, Lý Du nhấp một ngụm nhỏ, cười như không cười nói: “Từ khi nào Tứ Lang lại giống như đám phụ nhân thích tìm kiếm thăm dò đời tư của người khác như vậy?”

Viên Kiệt xua tay: “Ta chỉ hiếu kì mà thôi, lang quân quái đản giống như ngươi thì không biết một nữ lang như thế nào mới có thể giữ được chân.”

Lý Du: ……

Vấn đề này hắn quả thật chưa từng nghĩ tới.

Sau đó, gia nô đưa lên một cái bếp nhỏ, một chiếc nồi gốm đen, bên trong là súp cá nóc đang được hầm.

Ninh Anh múc thêm một chén nữa cho Lý Du.

Người hầu bày tất cả các loại rau trên chiếc bàn dài ở giữa, Ninh Anh chọn một vài món ăn yêu thích của hắn rồi nhúng xuống nồi.

Lý Du nếm thử một ngụm canh cá nóc, hương vị rất êm dịu và ngọt ngào, sự tươi mới nhuộm đẫm đầu lưỡi, có thể thấy được người đầu bếp mà Viên Kiệt thuê lần này rất có tay nghề.

Vào mùa xuân, trên núi có rất nhiều rau dại, Ninh Anh nhúng qua những loại rau dại nhỏ không rõ tên kia cho hắn, giòn non mềm mại khiến hắn rất thích.

Trải qua những năm được dạy dỗ này, dường như mọi quyết định của nàng đều phù hợp với tâm ý của hắn, bất luận là đồ ăn hay là y phục, phàm là thứ mà nàng chọn lấy ra, hắn hầu như sẽ không bao giờ từ chối, bởi vì đó đúng là thứ hắn thích.

Trên bàn có hơn mười loại rau, đa số đều là rau tươi theo mùa.

Vào mùa này vẫn có cam nhưng giá bán lại cao đến dọa người, người bình thường chắc chắn sẽ không nỡ bỏ ra số tiền này.

Lý Du hôm nay tâm tình rất tốt, dùng một đĩa lát cá, uống một bát canh cá nóc, lại ăn thêm rau rừng tươi, hắn cảm giác khá no bụng dù chưa ăn cơm.

Hơn nửa canh giờ sau, hai người đã cơm nước no nê, Ninh Anh lệnh cho người bê đồ ăn xuống.

Trong khi họ trò chuyện và nghỉ ngơi trong phòng trà, những người hầu bên dưới mới bắt đầu dùng cơm.

Trong nhà bếp còn thừa lại một chút canh cá nóc, Miêu bà tử đặc biệt để lại cho Ninh Anh một bát.

Vốn dĩ nàng còn có chút sợ hãi, dù sao hàng năm cũng có rất nhiều tin đồn bị ngộ độc do ăn cá nóc, nhưng thấy đám người Lý Du ăn rất nhiều cũng không xảy ra vấn đề lớn gì, Ninh Anh mới dám dùng một bát canh cá nóc.