Gái Thẳng Như Thép: Cún Con Tức Đến Bật Khóc

Chương 11.3: Cải thiện món ăn

Từ trước đến nay tính Đường Miểu vốn ít nói, nhưng lượng cơm mà cô ăn cũng chẳng nhỏ, ngồi yên một chỗ lặng lẽ nhai cơm là trạng thái bình thường của cô.

Phó Khả Dịch cũng không vội ăn thịt, trông cậu có vẻ rất tùy ý, gắp được thịt thì ăn còn không gắp được thì thôi, nhưng thỉnh thoảng cậu vẫn sẽ ngước mắt lẳng lặng quan sát biểu cảm của Đường Miểu.

Mà người ở trạng thái thất thần nhất ở đây là Hạ Thiến Thiến.

Tô Luân gắp thức ăn cho cô ấy vài lần mà cô ấy chỉ mỉm cười gật đầu, cũng không nói lời nào.

Một tiếng sau, mấy cô gái hầu như đều no bụng, mấy chàng trai còn đang chén tiếp.

Từ Ưu Nhã lấy thêm nấm và rau hộ các cậu ấy, nói: “Đừng có mà lãng phí, ăn cho hết đấy nhé.”

“Chị yên tâm, có thằng A ở đây thì sẽ không để thừa lại đâu.” Cao Hồng Bảo vừa vùi đầu ăn cơm vừa nói.

Đường Miểu muốn đi toilet một lát, Hạ Thiến Thiến nắm tay cô đi cùng.

Theo chỉ dẫn của người phục vụ, hai người rẽ hai góc rồi tìm thấy WC nữ.

“Quán lẩu nhà này nấu ngon thật.”

Đường Miểu hiếm khi dành lời khen ngợi, Hạ Thiến Thiến lại chỉ rầu rĩ đáp lại: “Ừm.”

Đường Miểu cũng đã nhìn ra tâm trạng không tốt của cô ấy.

“Mày sao vậy?”

Trong mắt Hạ Thiến Thiến toát lên vài phần ủ dột, chỉ im lặng một lát rồi nói: “Miểu Miểu, mày có biết lý do tại sao tao chia tay với bạn trai không?”

Không biết tại sao cô ấy lại nhắc đến chuyện này, Đường Miểu im lặng nghe cô ấy nói cho hết lời.

“Tao không còn cảm giác gì với anh ấy nữa, tao thậm chí có thể bình tĩnh nhìn cảnh ảnh ở bên cạnh cô gái khác.” Hạ Thiến Thiến cầm lấy tay Đường Miểu, nói tiếp: “Miểu Miểu, bây giờ tao có hảo cảm với Phó Khả Dịch mày có biết không? Tao thấy cậu ấy có rất nhiều chuyện, rất nhiều ý tưởng mới lạ, mặc dù cậu ấy là đàn em năm nhất nhưng mà tao cũng không biết tại sao lại......”

Sửng sốt một chút, Đường Miểu khẽ gật đầu.

“Còn mày thì sao? Miểu Miểu, mày có thích cậu ấy không?” Hạ Thiến Thiến nhìn chằm chằm cô, hỏi.

Đường Miểu ngạc nhiên: “Tại sao lại hỏi......”

“Mày trả lời tao trước đã.”

Quả thực là một đàn em rất đẹp trai, và cũng khá thú vị.

Đường Miểu: “Không thích.”

Nghe thấy câu trả lời, Hạ Thiến Thiến khẽ thở phào một hôi: “Vậy mày giữ một chút khoảng cách với cậu ấy được không? Tao thích cậu ấy.”

“Khoảng cách giữa bọn tao… gần lắm à?”

“Rất gần.”

Có người nào đó vừa xả nước trong toilet, tiếng nước ào ào vọng khắp WC.

Đợi đến khi tiếng nước dần dần ngừng lại.

Đường Miểu nói: “Ừm.”

.......

Ăn uống no nê rồi thì cả tám người cùng xuống lầu.

Tầng một của trung tâm thương mại được bày mười mấy cái máy gắp thú, đã đưa các cô gái đến đây chơi nên tất nhiên mấy cậu con trai phải thể hiện kỹ năng của mình.

Tô Luân đút tiền vào gắp rất nhiều lần, lần nào cũng suýt gắp được, mấy người xem thấy vậy mà tức anh ách.

Còn ở chỗ Phó Khả Dịch, sau khi chơi thử hai lần, rốt cuộc cậu cũng gắp được một con gấu bông vịt vàng nhỏ.

Từ Ưu Nhã chạy tới, cười nói: “Ôi đàn em giỏi quá, em cho chị con gấu bông vịt vàng này được không?”

“Được chứ ạ.” Phó Khả Dịch cũng hào phóng, cậu đưa cho Từ Ưu Nhã một con rồi đút tiền vào gắp tiếp.

Sau khi gắp được ba bốn con gấu bông, cậu chọn một con lớn nhất ném qua cho Đường Miểu: “Đàn chị, cho chị cái này nè.”

Thấy một vật thể bay tới, Đường Miểu chụp lấy theo phản xạ có điều kiện, sau khi nhìn lướt qua con gấu bông rồi đưa cho Hạ Thiến Thiến đang đứng ở bên cạnh.

“Khỏi đưa cho tôi, cậu đưa cho Thiến Thiến đi.”

Phó Khả Dịch sửng sốt một chút rồi bước đến giơ hai con gấu bông ở trên tay mình lên trước mặt cô: “Vậy trong hai cái này, chị thích cái nào?”