Dường như cô nghĩ mình sắp xong rồi thi cộng dây chuyền trên cổ bỗng phát sáng, một sức mạnh trào ra khiến cho con hải thú đó sợ hãi mà bỏ chạy với tốc độ rất nhanh.
Trong dây chuyền của cô xuất hiện một thân ảnh thanh niên cao gầy mờ ảo nói: "Cô nương ơi chú ý mình chút đi không ai lo cho cô được hoài đâu lỡ một ngày có kẻ nào đó mạnh hơn ta thì sao đây" Cô nghe thiếu niên đó trách móc nhún nhún vai cho qua.
Thiêu niên đó họ Tiêu tên Nam hắn gọi Tiêu Nam mạnh hơn cô rất nhiều, bọn cô là cùng nhau lớn lên phong ấn Hồn Thiên Đế, không may mắn là đột nhiên Hồn Thiện Đế bạo phát đem theo Tiêu Nam cùng đi, hên nhờ tia khí mạnh mẽ của mình cậu vẫn còn giữ được tàng hồn.
Tiêu Nam thấy cô ngẩn ra liền thúc giục cô hấp thụ dị hỏa, Nghe cậu kêu mình Cổ Nguyên Thanh lấy lại tỉnh thần đáp một tiếng đến gần dị hỏa trắng đen lượng lờ xung quanh nhau tạo ra một màu sắc vừa ma mị vừa tinh khiết, không trì hoãn việc này cô nhanh chóng ngồi xuống hai tay hướng về hai bên dị hỏa mà áp tới.
Hai màu của dị hỏa từ từ xuất hiện một đường thẳng dài lượng lờ xung quanh cách tay cô sau đó thăm nhập vào đàn điền hai màu hào hợp mà xoắn lại nhau, đột nhiên đan điền của cô nóng lên như bị thiêu đốt, chạy khắp cơ thể cô đi qua từng mạch mau, dị hảo màu đen đột nhiên xông thẳng lên não cô khiến cô ngạc nhiên không thôi.
Cố gắng giữ vững lý trí nhưng não cứ nhói lên từng con xung quanh cô một khí tức đen bao bọc cơ thể cô, Cổ Nguyên Thân mở to mắt đôi mắt cổ đỏ lên ánh mắt sáng ngời bây giờ đã bị bóng tối bao phủ, cô dẫn khí ngăn chặn hai dị hảo làm loạn muốn đánh vỡ những kinh mạch của cô.
Cô nhắm mắt lại khi mở ra lại thì cô đang ở một không gian nào đó xung quanh chóng không ở trên là bầu trời ở dưới là mặt nước, đột nhiên ở phía sau Cổ Nguyên Thanh xuất hiện một đôi mắt đổ đầy tơ máu ở phía trước nó còn một lớp phòng vệ vững vàng nhìn là biết không dễ để phá vỡ.
Ở phía bên ngoài Tiêu Nam gấp gáp chuyền dị hỏa vào cơ thể cô ngăn chặn hai dị hỏa làm càng để bảo toàn tính mạng cho cô, phía Cổ Nguyên Thanh, trong tay cô xuất hiện một thanh kiếm tựa như là làm bằng xương họa tiết đồ sộ, xung quanh thanh kiếm dư quang nhàn nhạt.
Chân cô đạp xuống phía dưới lao thẳng đến con mắt, vung kiếm lên dị hỏa màu xanh nhạt bao quanh đánh mạnh xuống dưới cú va chạm vang lên tiếng rất khó nghe, Cổ Nguyên Thanh liên tiếp lui lại lao nhanh đánh tới điều không có gây thương tổn nào, mà lần này bên trong đôi mắt phóng ra những mũi về phía Cổ Nguyên Thanh.
Nhờ vào thân thủ nhanh nhẹn của mình cô nhẹ nhàng tránh thoát được, đôi mắt lại liên tục phóng ra thương càng lúc càng nhanh cô di chuyển sang phải để né những cây thương đang đến, cô suy nghĩ: "Nếu như đánh như vậy nó có thể đoán được vậy dương đông kích tây thì làm sao nhỉ".
Nghĩ là làm Cổ Nguyên Thanh chạy đến chụp lấy cây thương của con mắt nhảy lên phía không trung lộn một vòng phi thương đến thấy nhưng lớp phòng vệ đã tập trung về cây thương, cô nhanh nhẹn từ trong tay phóng ra những cây châm có độc đâm thẳng vào con mắt khiến nó bị ăn mòn.
Phía bên ngoài cơ thể co lại rên lên một tiếng đau đớn hắc khí trên người khi nãy cũng biến mất không còn tâm hơi nào, Cổ Nguyên Thanh cũng mệt mỏi ngã về phía trước mắt nặng trĩu ngất đi nhưng cô vẫn cảm nhận được có một bàn tay đỡ lấy cô nhắc cô lên rời đi.
-----------------------
"Tộc trưởng Cổ Nguyên Thanh đã quay trở lại ngài ấy vẫn an toàn" người đàn ông bóng dáng to lớn mái tóc phất phới đứng dưới ánh trăng: "muội ấy không sao là tốt, ta sợ muội ấy có mệnh hệ gì không biết nói sao với nữ nhi, đi theo bảo vệ muội ấy tránh hồn tộc làm loạn" Thân Ảnh cung kính đáp một tiếng rồi ẩn vào bóng tối biến mất.