Tích Trữ Trong Mạt Thế: Cách Thức Sinh Tồn Kiểu "Giả Gà Mờ" Của Sát Thủ Siêu Cấp

Chương 16: Chết dưới hoa mẫu đơn làm quỷ cũng phong lưu

Bên này, sau khi Tô Ninh trở lại phòng ngủ của mình, cô để Đại Bạch canh giữ trước cửa phòng ngủ. Cô thì vào phòng tắm trong phòng ngủ tắm rửa một phen.

Cho dù thế nào Tô Ninh cũng không ngờ kiếp này cô và Kỷ Lâm Uyên lại làm chuyện đó!

Thậm chí địa điểm lại ở trong rừng cây!

Khụ khụ, cũng phải nói kích thước của Kỷ Lâm Uyên đúng là...

Hừm, công thức kia vẫn rất chuẩn xác.

Tô Ninh đang tắm, trong đầu liên tục hiện lên hình ảnh hai giờ trong rừng cây kia, mặt cô không kìm được đỏ lên.

Đến lúc cô phản ứng kịp, cả người đều không ổn.

Đệch! Cô sao thế này? Chẳng lẽ lần này cô nhớ thương anh ta rồi?

Đột nhiên Tô Ninh hơi hối hận, cô quá kích động, vậy mà mơ hồ giao cho anh như thế.

Thậm chí bây giờ anh còn ở trong biệt thự của cô...

Tô Ninh phiền mượn tắm xong, cô khoác khăn tắm lên người che đi nơi quan trọng, sau đó đi ra khỏi phòng tắm.

Nhưng khi cô vừa ra khỏi phòng tắm, đèn đang mở đột nhiên tắt ngúm. Đồng thời, Tô Ninh cảm giác trong phòng có thêm một ánh mắt nóng rực nhìn mình chằm chằm.

Trong chớp mắt, Tô Ninh đã biết đối phương của ai, cô vuốt mái tóc ẩm ướt của mình, giọng điệu đầy vẻ chế giễu.

"Kỷ Tam Gia, anh tự tiện đi vào phòng riêng của một người phụ nữ chưa lập gia đình e là không hay đâu."

Kỷ Lâm Uyên chậm rãi đến gần Tô Ninh, anh nhanh chóng cúi người nhích gương mặt đầy vẻ mê hoặc của mình đến gần Tô Ninh.

"Chúng ta đã làm chuyện vợ chồng, sao còn tính là chưa lập gia đình chứ? Hay là nói em ăn anh xong thì phủi mông, không muốn chịu trách nhiệm?"

Cho dù đèn đã tắt, Tô Ninh vẫn có thể cảm nhận được dường như Kỷ Lâm Uyên chỉ muốn ăn tươi cô, ánh mắt mang theo vẻ chiếm hữu.

"Kỷ Lâm Uyên, bây giờ là xã hội gì? Sao tư tưởng của anh ngoan cố như thế? Ngủ với đối phương lại muốn đối phương chịu trách nhiệm? Tôi sẽ không dính chiêu này đâu? Hơn nữa, tôi và anh đều biết tận thế sắp đến rồi. Tôi có thể tiếp nhận tình một đêm, nhưng không tiếp nhận bất cứ sự ràng buộc đạo đức nào cả."

Hai tay Tô Ninh khoanh trước ngực cười lạnh một tiếng, không hề do dự bộc lộ lập trường của mình.

Cô vốn cho rằng Kỷ Lâm Uyên sẽ biết khó mà lui, không ngờ da mặt người nào đó rất dày.

Không, anh không có thể diện.

"Vậy bây giờ anh tiếp tục mời em, để em làm đối tượng tình một đêm có được không? Hôm nay đã qua, hôm nay là một ngày mới..."

Lúc Kỷ Lâm Uyên nói lời này, tay anh làm loạn đυ.ng vào eo nhỏ của Tô Ninh.

Tô Ninh đen mặt, cô hất tay không an phận của Kỷ Lâm Uyên, một tay níu cổ áo của anh, giọng điệu hung dữ đe dọa nói.

"Tôi cảnh cáo anh, Kỷ Lâm Uyên, anh đừng quên đã đồng ý với tôi. Anh chỉ có thể nghe theo lệnh tôi, cho nên chỉ có tôi được yêu cầu anh, anh không được quyền muốn hay không."

Đột nhiên Kỷ Lâm Uyên hít một hơi lạnh, không phải vì Tô Ninh cảnh cáo mình mà vì cô kéo cổ áo của anh hơi mạnh tay, khiến khăn tắm của cô rơi mất!

Trong phòng mờ tối, Kỷ Lâm Uyên không thể nào dời mắt được. Anh cảm thấy cả người khô nóng, thậm chí súng của anh...

Vào giây phút khăn tắm rơi xuống, Tô Ninh cũng đứng hình.

Nhưng khi cảm nhận được cả người người đàn ông trước mặt nóng bỏng dâng lên du͙© vọиɠ, gương mặt cô đỏ bừng. Cô liếc mắt nhìn Kỷ Lâm Uyên, cất cao giọng nói.

"Kỷ Lâm Uyên! Anh nhắm mắt lại cho tôi! Không được nhìn! Nếu nhìn nữa tôi sẽ móc mắt anh!"

Đối diện với sự uy hϊếp của Tô Ninh, Kỷ Lâm Uyên không muốn nhắm mắt lại.

Lúc ở rừng cây, hai người đều mặc quần áo, anh vốn không nhìn thấy thứ mình muốn thấy.

Hơn nữa, khi đó anh bị tìиɧ ɖu͙© chiếm lĩnh lý trí, vốn không tự chủ được.

Nhưng vừa rồi anh có thể mở rộng tầm mắt...

Haiz... Đột nhiên cảm thấy một câu nói rất đúng, chết dưới hoa mẫu đơn làm quỷ cũng phong lưu.