Thập Niên 80: Làm Giàu Và Nuôi Con

Chương 50

"Quế Phân, tôi thế nào nghe nói Lục Hạ Chi nhà bà đã ly hôn? Có phải như vậy không?"

Khi Triệu Quế Phân hái rau trở về thì bị một người phụ nữ ba hoa chích chòe trong thôn ngăn lại, nhìn có vẻ lo lắng nhưng thực chất lại đang vui sướиɠ khi người gặp họa.

“Bà nói hươu nói vượn cái gì thế?” Triệu Quế Phân siết chặt giỏ rau trong tay, sắc mặt nhất thời tối sầm.

"Ai da, chuyện này bà còn không biết sao? Chuyện này trong thôn đã sớm lan truyền, việc này có tiếng trong huyện, nghe nói tiểu tử xưởng máy móc nông nghiệp không cần Hạ Chi nhà bà! "

Trương Đại Hoa hô to gọi nhỏ, sợ người dựng lỗ tai nghe bát quái ở gần đó không nghe rõ.

Triệu Quế Phân cảm nhận được ánh mắt của mọi người, sắc mặt đỏ bừng, dùng thân đẩy Trương Đại Hoa ra.

"Tôi không biết bà đang nói gì. Tôi phải về nhà nấu ăn, tránh đường cho tôi."

Triệu Quế Phân chạy trối chết, trong khi Trương Đại Hoa nháy mắt ra hiệu với một nhóm người đang chú ý gần đó.

"Nhìn xem, tôi đã nói chuyện này là đáng tin mà. Nếu không phải sự thật thì tại sao bà ấy lại hoảng sợ?"

"Hạ Chi một cô gái tốt như vậy thật sự đã ly hôn bị đuổi về nhà sao? Người ở trong thành phố này thật sự không đáng tin cậy." Một bà lão than thở.

Lục Hạ Chi là một cô gái nổi tiếng trong thôn, xinh đẹp, chăm chỉ và rất thông minh.

Tuy nói chuyện trong nhà kéo chân sau nhưng cô vẫn có thể gả vào thành phố mà không cần học hành, hơn nữa còn là con trai lãnh đạo, không biết có bao nhiêu người hâm mộ cô. Số tiền sính lễ 500 tệ hồi đó khiến nhiều người đỏ mắt ghen tị.

Hiện tại mới kết hôn có mấy năm thế nhưng đã bị trả về nhà? Gia đình đó muốn cưới loại tiên nữ nào?

Trương Đại Hoa cười khẩy: “Cô ta chỉ khác khi ở quê nhà chúng ta thôi. Trong thành phố có nhiều cô gái ngoan như vậy, ai còn hiếm lạ người như cô ta? Huống hồ vẫn là cái bụng không biết cố gắng, sinh ra một đứa con gái, chuyện này nhất định đã khiến gia đình đó tức giận đến chết."

“Số phận của Hạ Chi đúng là không tốt , nhà họ sinh con trai giỏi như vậy, sao cô ấy lại không sinh được?”

“Cũng không phải sao, tôi nghe nói gia đình đó chính là cảm thấy nhà bọn họ sẽ sinh con trai, còn thường sinh đôi con trai nên mới nguyện ý cưới. Nếu không với điều kiện tốt như vậy, ai lại muốn cưới một cô gái nông thôn? "

"Tôi không nghĩ như vậy. Hạ Chi khác với các cô gái của chúng ta. Cô ấy là học sinh trung học."

Trương Đại Hoa nghe vậy càng khinh thường nói: "Con gái đọc nhiều sách như vậy có ích gì? Sớm muộn cũng phải lấy chồng, sinh con, lo liệu việc nhà. Tốn nhiều tiền như vậy mà chẳng được gì, còn trở thành một con mọt sách. Tôi thấy nó cũng do đọc quá nhiều sách, mất hết phước báo nên mới sinh ra một đứa con gái."

"Vậy Hạ Chi về sau làm sao bây giờ? Nghe nói còn mang theo con gái? Lấy chồng đúng là không dễ dàng! Một cô nương tốt như vậy lại bị hủy hoại."

“Cho nên nói cái gì mà gả cho người thành phố, đừng suốt ngày nghĩ đến việc trèo cao, ở quê có rất nhiều trai tráng tốt không cần, một hai phải tìm người ở thành phố, môn không đăng hộ không đối, hiện tại xứng đáng đi."

Trương Đại Hoa rất đồng tình với câu nói này: "Đúng rồi, cưới gả ở quê cũng sẽ không có chuyện lần hai."

"Nhà họ Lục mấy năm gần đây làm ăn khá hơn, tại sao lại gặp phải loại sự tình này?"

“Ta thấy phong thủy nhà họ không tốt, trước đây tôi đã nói mồ của ông lão Lục chôn cất không tốt nhưng bọn họ đều không tin. Từ khi ông lão Lục mất đi, xem gia đình họ đã trở nên như thế nào.”

“Nhưng tôi thấy gia đình bác Hạ Chi rất khá giả.”

“Chuyện này liền không hiểu…”

Triệu Quý Phân đóng cửa lại, lau nước mắt. "Mẹ, mẹ sao vậy?" Chu Tiểu Anh thấy vậy vội vàng đi tới bên cạnh mẹ, "Mẹ lại nghe bên ngoài nói hươu nói vượn gì đó à? Mẹ đừng để trong lòng, việc này không nhất định là sự thật."

"Không có lửa thì sao có khói, nếu không có chuyện gì, Đông Thăng tại sao không trở về? Phía trước mẹ đã có dự cảm xấu, quả nhiên là xảy ra chuyện."

Mẹ con liền tâm, Triệu Quế Phân lần trước đến thăm con gái đều cảm thấy không tốt, bà luôn lo lắng con gái thứ ba sẽ bị nhà chồng ghét bỏ vì sinh con gái.

Sau lại nghe nói người ở thành phố hiện tại đều thích đưa con gái đến nông thôn, không có hộ khẩu thì giả vờ như chưa từng sinh ra rồi tiếp tục sinh con.

Triệu Quế Phân trong lòng lúc này mới yên lòng, còn nhờ Đông Thăng chuyển lời, nói gia đình bọn họ có thể giúp nuôi dưỡng cháu gái, nhưng nhà họ Cao không đồng ý.

Bà cho rằng nhà họ Cao ghét bỏ nhà bọn họ nghèo, mặc kệ thế nào cũng là ruột thịt của nhà họ Cao, nhà họ Cao muốn con cháu mình có cuộc sống tốt nên bọn họ cũng không lại lên tiếng.

Nhưng thế nào mới không bao lâu lại truyền đến tin tức con gái ly hôn!

Người truyền lời người ta nói đến đạo lý rõ ràng, không có vẻ gì là đang nói dối. Còn nói rằng Lục Hạ Chi và con của cô đã bị đuổi khỏi nhà họ Cao, hiện tại Cao Thiên Hữu đã bắt đầu xem mắt khắp nơi tìm một cô gái khác trong thành phố có thể sinh con trai.

Triệu Quế Phân nghe được tin tức, ánh mắt bà tối sầm lại, con gái bà phải làm sao bây giờ?

Đều là bọn họ làm liên lụy đến con, Triệu Quế Phân biết con gái mình cũng không thích Cao Thiên Hữu, bà mẹ chồng kia càng là có tiếng ác nghiệt, phía trên còn có năm bà cô khó tính, bản thân Cao Thiên Hữu cũng không có trách nhiệm, nhìn thì có vẻ điều kiện tốt nhưng thực tế lại không tương xứng.

Bọn họ lúc trước cũng là không đồng ý, nhưng Lục Hạ Chi đã tự mình đưa ra quyết định và chọn kết hôn với Cao Thiên Hữu.

Vào thời điểm gia đình phát hiện ra thì ván đã đóng thuyền.

Nhưng nói chuyện này bọn họ hoàn toàn chẳng hay biết gì là trái lương tâm, chủ yếu vẫn là mắt nhắm mắt mở chấp nhận. Vì vậy, bao năm nay trong lòng họ luôn cắn rứt, cảm thấy đã bán đứng con gái mình.