Trời ạ!
Ăn dưa ăn đến trên người mình rồi.
Ánh mắt mọi người đều nhìn sang đây.
Thời Noãn cũng không cảm thấy vui vẻ, chỉ cảm thấy lúng túng.
Cô xoay người muốn đi, lại bị Bạc Uyển kéo lại, choàng tay qua ôm cổ.
“A a a, cậu nói mau, cậu quyến rũ cậu ta lúc nào vậy.”
“Không biết, mình chưa từng gặp, thật đó.”
Thời Noãn khàn giọng giải thích.
Bạc Uyển chỉnh lại giọng vừa định hô, bỗng nghe được có người ồn ào nói: “Soái ca, em đồng ý nha.”
“Đúng thế đúng thế, Thời Noãn rốt cuộc cậu có đồng ý không, không đồng ý thì tôi đồng ý.”
“Ha ha ha.”
Tất cả mọi người cười phá lên.
Cố Tư cũng cười theo, đôi mắt hơi nheo lại, ánh mặt trời ấm áp chiếu vào, nhìn càng đẹp mắt .
Rõ ràng những nữ sinh bên tòa nhà này đều búi tóc tròn, đều mặc quần áo huấn luyện giống nhau, nhưng cậu ta không hề nhầm lẫn, nhìn thẳng về phía Thời Noãn đang đứng ở lầu ba.
“Em có đồng ý không?”
Trêu chọc mọi người ở trên lầu đồng loạt reo hò.
Không nói Thời Noãn là hoa khôi, năng lực nghiệp vụ của cô cũng đứng đầu trong khoá này, những người thầm mến, thổ lộ với cô không ít.
Mấy năm nay mọi người thấy nhiều cũng quen thuộc.
Bạn học bên cạnh trêu ghẹo nói: “Đồng ý đi Thời Noãn, hoa khôi đi cùng với giáo thảo, thật hoàn mỹ.”
Bạc Uyển lập tức nói lại: “Cậu dám đồng ý, cậu dám.”
Thời Noãn bất đắc dĩ nhìn cô ấy: “Người khác không biết không nói, cậu còn không biết tình huống của mình sao.”
Nói xong Thời Noãn đẩy Bạc Uyển ra, đi về phía phòng học: “Nhanh tập luyện đi, huấn luyện viên sắp đến rồi.”
Nhân vật nữ chính đi rồi, cũng mang ý nghĩa trận tỏ tình này đã kết thúc.
Tất cả bạn học đều tản ra, náo nhiệt tan đi, chỉ để lại thê lương ở phía dưới.
Bạc Uyển nhìn bóng lưng Thời Noãn, lại nhìn xuống dưới lầu, thấy tay Cố Tư vẫn cầm microphone đứng đó như cũ, ánh sáng trong mắt dần dần tối đi.
Thật kỳ lạ, cô ấy lại thấy trong lòng hơi nhói, đây là cảm giác mà trước giờ cô ấy chưa từng trải qua, ngay cả khi chia tay những người bạn trai kia.
Nghĩ tới đây, Bạc Uyển hơi nghiêng người, đi xuống dưới lầu.
Mà Thời Noãn thì trở về phòng vũ đạo, đương nhiên lại bị các bạn học trêu ghẹo một phen.
“Tôi nói này Thời Noãn, cậu thật đúng là không cho người ta đường sống, năng lực nghiệp vụ mạnh thì không nói, dáng người còn xinh đẹp như vậy, làm người khác hâm mộ. Mỗi lần có người thổ lộ, tám chín phần đều là cậu.”
“Đúng nha, nếu không thì cậu nhanh chóng tìm bạn trai đi, bọn họ không có người nhớ thương, không chừng còn có thể nhớ thương tới chúng tôi, ha ha.”
“Đúng nha đúng nha, cậu cũng phải chừa chút màu sắc cho thanh xuân của chúng tôi chứ.”
Đây đều là những lời dễ nghe.
Còn có người ghen ghét, trực tiếp nói móc: “Vậy làm sao người ta còn thể hiện mị lực Khổng Tước tầm thường của bản thân được nữa.”
Người nói chuyện là Phương Nhã, luôn luôn xếp thứ hai trong khoa vũ đạo.
Mọi người đã sớm quen với địch ý của Phương Nhã khi thấy người khác giỏi hơn mình, tất cả đều biết rõ tản đi.
Thời Noãn cũng lười so đo với cô ta.
Không tiếp tục chờ ở trong phòng vũ đạo nữa, cô định thu dọn đồ đạc sau đó đi tìm Bạc Uyển, nhưng mà Phương Nhã không chịu buông tha, trực tiếp chặn trước mặt cô.
“Sao cô không nói cho mọi người biết mình có bạn trai?”
Giọng nói của cô ta rất lớn, ra vẻ chính nghĩa muốn diệt trừ tà ác.
Đây chính là tin tức lớn, mặc dù mọi người không có vây quanh lại đây, nhưng tất cả đều vểnh tai lên nghe, thậm chí có người còn điện thoại ra.
Thời Noãn hỏi ngược lại: “Vậy tại sao tôi lại phải nói cho mọi người biết mình có bạn trai.”
“Đương nhiên là do cô không dám nói, bởi vì người bên cạnh cô vô cùng giàu có, tuổi tác thậm chí có thể làm ba cô.”
Phương Nhã lấy điện thoại từ trong túi ra, mở khóa, giơ tay lên cao.
“Tất cả mọi người đến xem đi, đây chính sinh viên năm tốt của trường chúng ta Thời Noãn.”
Trong bức ảnh, Thời Noãn đeo túi xách đang bước lên xe, còn có thể nhìn thấy người đàn ông mặc âu phục màu đen ngồi ở ghế trước, nhưng mà không nhìn thấy rõ mặt mũi.
“Maybach Landaulet, số lượng trên thế giới này chỉ có giới hạn 20 chiếc, giá bán hơn 10 triệu nhân dân tệ, nhưng mà quan trọng là, bây giờ có tiền cũng mua không được. A, cái này cũng không phải là phú nhị đại*, đây điển hình là phú nhất đại* nha.”
*Phú nhị đại(富二代): nghĩa đen: "thế hệ giàu có đời thứ hai", là một thuật ngữ tiếng Trung được dùng để chỉ đến thế hệ con cái của giới nhà giàu mới nổi (nouveau riche) tại Trung Quốc. Cụm từ này nói chung mang hàm nghĩa tiêu cực.
*Phú nhất đại(富一代): chỉ thế hệ trước của phú nhị đại, thường những người này đều lớn tuổi. Ở đây nhỏ Phương Nhã đang mắng nữ chính làm bé đường, quen người bằng tuổi ba mình í. ୧((#Φ益Φ#))୨
Phương Nhã giống như một chiến sĩ đại diện chính nghĩa, giơ cao điện thoại lên.
“Thời Noãn, cô không có tư cách làm đại diện cho sinh viên trường chúng ta, càng không tư cách đại diện trường chúng ta đi tham gia phỏng vấn đoàn Vũ đạo Nhạc Thiên. Nhưng mà nể tình chúng ta là bạn học, tôi đồng ý cho cô một cơ hội giải thích, nếu không thì tôi sẽ mang chứng cứ này nộp cho chủ nhiệm khoa.”